TỶ Liệu Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích văn học lớp 6 ngắn gọn, chi tiết gồm 4 Trang trả lời câu hỏi theo tiến trình bài học: trước khi đọc, trong khi đọc và sau khi đọc trong SGK Ngữ Văn lớp 6 Tập 2 bộ sách Kết nối tri thức với cuộc sống.
Mời bạn đọc tải về để xem đầy đủ tài liệu Viết bài văn theo vai nhân vật kể lại truyện cổ tích ngắn nhất:
Viết bài văn theo vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích
Luyện viết theo bước
1. Trước khi viết
một. Chọn ngôi thứ và đại từ tương ứng:
– Đóng vai cô Út để kể chuyện Dừa
– Người kể chuyện ngôi thứ nhất và đại từ nhân xưng “tôi”.
b. Chọn đúng câu chuyện
– Cô gái trẻ, con trai của một người đàn ông giàu có …
– Tường thuật thân mật,
c. Viết nội dung chính của câu chuyện
– Sự ra đời thần kỳ của Sọ Dừa:
+ Mẹ Sọ Dừa uống nước mưa trong sọ dừa và có thai
+ Hình dáng kỳ dị, không giống người bình thường
– Chuyện tình giữa cô út và So Dừa, So Dừa đậu trạng nguyên:
+ Mang cơm
+ Thách cưới
– Sự việc dì út bị hãm hại và sự đoàn tụ của hai vợ chồng
d. Làm một bản phác thảo
– Mở bài: Hóa thân thành cô Út và giới thiệu câu chuyện sẽ kể (chuyện về mối tình giữa em và Sọ Dừa)
– Thân bài: Hóa thân thành cô Út và kể lại câu chuyện theo trình tự:
– Sự ra đời thần kỳ của Sọ Dừa:
+ Mẹ Sọ Dừa uống nước mưa trong sọ dừa và có thai
+ Hình dáng kỳ dị, không giống người bình thường
– Chuyện tình giữa cô Út và Sở Dừa, Sở Dừa đậu trạng nguyên:
+ Mang cơm
+ Thách cưới
– Sự việc cô Út bị hại và việc vợ chồng đoàn tụ.
– Kết bài: Hóa thân thành cô Út suy nghĩ về câu chuyện vừa kể.
2. Viết bài
Tôi là con út trong một gia đình có ba chị em gái. Tôi may mắn lấy được một anh chàng đẹp trai, tài giỏi. Trong một lần đi sứ, khi các quan trong nhà và các sứ thần khác bàn luận, tôi và các cô ngồi uống trà với nhau. Sau khi nghe một cô kể về mối quan hệ thú vị của họ, tôi cũng kể một câu chuyện dài giữa tôi và Sọ Trạng nguyên.
Trước đây, gia đình tôi cũng được coi là người giàu có, có của ăn của để. Cha tôi thuê khá nhiều người, trong đó có một cặp vợ chồng hiền lành, chăm chỉ, tuổi ngoài năm mươi. Họ hiền lành là thế, nhưng ông trời chưa cho họ một đứa con nối dõi. Mãi về sau, người vợ sinh ra một đứa con không chân, không tay, tròn như quả dừa. Nghe người ta kể, bà có thai trong một lần vào rừng kiếm củi, khát nước nên uống nước mưa từ sọ dừa. Có lẽ vì thế mà bà đặt cho các con cái tên Sọ Dừa. Sọ Dừa từng bị mẹ vứt bỏ khi mới sinh ra với hình hài dị dạng, nhưng anh đã hỏi mẹ:
– Mẹ ơi! Bạn là người đó. Mẹ cho con ở với mẹ đi, đừng vứt con đi tội nghiệp mẹ.
Đã bao nhiêu năm trôi qua, Sọ Dừa vẫn lăn lóc, không làm được trò trống gì như con nhà người ta.
Người mẹ ngày càng khó chịu hơn. Biết mẹ phiền, nên Dùa vội nhờ mẹ bảo bố tôi đến chăn bò. Cha tôi lúc đầu cũng do dự vì sợ một người như bạn sẽ không thể chăn bò tốt. Sau khi suy nghĩ về điều đó, cuối cùng bố tôi cũng đồng ý. Trái với sự nghi ngờ của cha tôi và mọi người, Sọ Dừa chăn bò rất giỏi. Dù chỉ lăn bánh theo đàn bò ra đồng rồi lại về chuồng nhưng ngày nào cũng như ngày nào, đàn bò đầy ắp. Cha tôi rất hài lòng.
Đến mùa, bố sai ba chị em tôi thay phiên nhau gánh lúa về Sở Dừa. Hai chị em tôi kiêu kỳ, thường từ chối Sọ Dừa. Tôi thấy Sọ Dừa cũng hiền và tốt bụng nên sẵn sàng đối xử tốt với anh. Một hôm, vừa đến chân đồi, tôi đã nghe tiếng sáo vi vút. Tôi ngỡ ngàng vì giữa núi rừng có người thổi sáo. Vì vậy, tôi nấp sau bụi cây để xem. Tôi càng ngạc nhiên hơn khi thấy một thanh niên tuấn tú ngồi trên võng thổi sáo. Tôi vô tình tựa vào một cành khô, cành khô khẽ gãy. Tiếng cành cây gãy khiến chàng thanh niên lúc trước biến mất và Sọ Dừa lại nằm đó. Vài lần như thế, tôi đoán Sọ Dừa không phải là người phàm. Trước vẻ đẹp tuyệt trần của Sọ Dừa, tôi đem lòng yêu chàng.
Hình như Sọ Dừa hiểu lòng tôi. Một hôm ba tôi gắt gỏng với ba chị em tôi về chuyện Sọ Dừa. Chả biết chuyện gì, mãi sau này tôi mới biết mẹ Sọ Dừa đến thưa chuyện với ba tôi về việc xin cưới. Cha tôi thách cưới Sở Dừa một cục vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo và mười ché rượu tăm. Cả bố tôi và mẹ Sọ Dừa đều nghĩ anh sẽ bỏ việc và đi hỏi vợ. Không ngờ đến ngày đã hẹn, mẹ con bà Sở Dừa mang sính lễ đến, cùng hàng chục người hầu khiêng sính lễ. Bố tôi tròn mắt, lúng túng gọi ba chị em tôi ra ngoài. Cha hỏi:
– Sọ Dừa đến hỏi vợ. Ai trong số các bạn đồng ý làm vợ So Dừa?
Hai chị em tôi bĩu môi chê bai. Tôi mừng quá nên cúi đầu mỉm cười đồng ý. Cha tôi thoáng ngạc nhiên và tức giận nhưng vẫn chấp nhận Thánh lễ.
Ngày cưới của chúng tôi rất đặc biệt. Nhưng lúc rước không ai thấy Sọ Dừa đâu. Tôi cũng rất vui vì người đi cùng tôi là anh chàng đẹp trai tuấn tú mà tôi thường thấy. Ai cũng ngạc nhiên và mừng rỡ, chỉ có hai chị em tôi là vừa tiếc vừa ghen tị.
Vợ chồng tôi sống với nhau rất hạnh phúc. Chồng tôi năm ấy còn bận sách vở, đỗ trạng nguyên. Nhưng chúng tôi phải chia tay vì khi làm quan, ông phải đi sứ mỗi ngày theo lệnh vua. Kỳ lạ thay, trước khi đi, anh ta đưa cho tôi một viên đá lửa, một con dao và hai quả trứng. Anh còn bảo anh luôn mang nó trong người.
Từ ngày lấy chồng, hai chị đối xử với tôi khác hẳn. Hai chị em còn rủ tôi chèo thuyền ra biển. Nhưng ngay ngày hôm đó, tôi rơi xuống nước và bị cá kình nuốt chửng. Trong bụng cá, tôi lấy dao đâm con cá. Cá chết nên nổi lên mặt nước rồi dạt vào các đảo ngoài khơi. Tôi mổ bụng cá ra, nhóm lửa bằng hai viên đá rồi ăn nước cá cho đỡ đói. Hai quả trứng được chồng cho giờ đã nở thành một cặp gà con xinh xắn. Nhờ họ mà tôi bớt cô đơn giữa hoang đảo. Rồi chính con gà trống cất tiếng gáy gọi chiếc thuyền lớn vượt đảo đến cứu tôi. Tôi vui mừng khôn xiết khi đó là thuyền của quan. Anh đón tôi về, tổ chức tiệc mừng, mời hàng xóm đến chung vui. Tôi không ra ngoài để chào hỏi mọi người. Các chị tôi không biết nên giả vờ tiếc tôi rơi xuống biển. Chồng tôi gọi tôi ra. Hai chị em ngạc nhiên và xấu hổ vô cùng, vội tìm đường bỏ đi. Kể từ đó, không ai nhìn thấy hai chị em tôi nữa.
3. Chỉnh sửa bài viết
Nhớ để nguồn bài viết: Soạn bài Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích – ngắn nhất Kết nối tri thức của website Trường THCS – THPT Âu Lạc
Chuyên mục: Ngữ văn lớp 6