Soạn bài: Tây tiến

Hướng dẫn Soạn Bài Về Miền Tây đầy đủ nhất. Với bản nháp số 12 này, các em sẽ trả lời được tất cả các câu hỏi trong phần Đọc, Hiểu và Luyện tập, từ đó nắm vững nội dung tác phẩm một cách tốt nhất.

Vài nét về tác giả Quang Dũng sáng tác bài Tây Tiến

Sáng tác một bài hát phương Tây

Câu 1 (trang 90 SGK Ngữ văn 12 Tập 1): Bố cục của tác phẩm

Bài thơ Tây Tiến có bố cục gồm 4 phần, tương ứng với mỗi đoạn thơ là một phần. Như sau:

Đoạn 1: Nhà thơ bộc lộ trực tiếp nỗi nhớ chiến trường, nỗi nhớ về một vùng đất vừa trải qua chiến tranh ác liệt nhưng cũng có lúc rất trữ tình, nên thơ.

Đoạn 2: Hoài niệm của nhà thơ về một đêm liên hoan giữa quân và dân vùng biên giới Việt – Lào.

Đoạn 3: Chân dung tự họa của người lính đi Tây, vừa anh dũng nhưng cũng lắm tài và một cái chết bi thảm.

Đoạn 4: Nỗi nhớ da diết về một thời khói lửa.

Các đoạn được liên kết với nhau bằng mạch ngầm nỗi nhớ của nhà thơ về cảnh và người.

Câu 2 (trang 90 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1): Soạn bài Tây Tiến qua bức tranh thiên nhiên và hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên trong bài thơ.

đi về phía tây

một. Nét đặc sắc của bức tranh thiên nhiên miền tây đó là một bức tranh vừa hùng vĩ vừa trữ tình.

– Bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, dữ dội:

+ Khí hậu rất khắc nghiệt: “sương mù phủ đoàn quân mỏi”.

+ Thời gian: “chiều”, “đêm” đầy nguy hiểm, đe dọa của thác nước, hổ dữ. Bằng nét vẽ táo bạo, gân guốc, Quang Dũng đã tái hiện lại những đêm hành quân nguy hiểm. Đó không chỉ là những khó khăn về địa hình, mà còn là những khó khăn do “chúa tể muôn loài” gây ra.

+ Không gian đầy thử thách, biệt lập: được thể hiện qua các từ tượng hình với dày đặc chướng ngại vật trong câu thơ “Dốc lên khúc quanh dốc đứng” (5/7 chướng ngại vật) để nói lên sự nguy hiểm, dữ dội, hoang sơ và hấp dẫn của núi rừng miền Tây, khiến sự khó khăn của những ngọn núi ấy như kết thành khối, kết thành khối, một bên là vách núi cheo leo, một bên là vực sâu thăm thẳm. Từ “ngọt ngào” gợi cảm giác hoang vắng, xa vắng, lạnh lẽo.

– Bức tranh thiên nhiên trữ tình, thơ mộng:

+ Chất thơ, nên thơ của miền Tây gắn liền với những bóng chiều, sương khói: “đêm hội, hội đuốc hoa, sương chiều, hoa về,…” tất cả phủ lên bức tranh miền Tây một làn sương. của khói. mơ hồ, mơ màng, nên thơ. Sương khói miền tây hay sương khói hoài niệm.

Xem thêm bài viết hay:  Sơ đồ tư duy bài Vội vàng

+ Câu thơ “Nhà ai ở Pha Luông mưa xa” đầy thanh âm bằng cách gợi cảm giác bồi hồi, như sau khi vượt qua những khúc quanh, trắc trở, người lính có những giây phút bình yên lạ lùng.

b. Hình ảnh đoàn quân tiến lên.

Họ là những con người anh dũng không quản ngại khó khăn, gian khổ với ý chí quật cường vượt qua mọi thử thách, hiểm nguy. Những gian khổ của núi rừng càng làm nổi bật những đức tính đáng quý ấy.

Những người lính hồn nhiên, hóm hỉnh. Hình ảnh “Súng ngửi trời” hiện lên ngạo nghễ, một vẻ tinh nghịch của người lính.

Đỉnh cao của lòng dũng cảm là những người lính không sợ chết. Nhà thơ không trốn tránh cái chết mà ngược lại, cái chết được nhắc đến nhiều lần trong bài thơ, qua những hình ảnh như: “Người bạn gánh dầu không bước nữa/ Gục đầu súng quên đời”. Cách nói tránh làm giảm đi nỗi đau mất mát của cái chết, đồng thời làm nổi bật phẩm chất anh hùng của người lính miền tây. Dường như những người lính vừa mới nghỉ ngơi sau một cuộc hành quân dài.

– Lính Tây cũng có vẻ đẹp hào hoa. Đó là những người lính rời xa thủ đô ngàn năm văn hiến, những người lính với tình quân dân nồng ấm. Nhớ về miền tây đối với họ cũng là nhớ về mảnh đất Mai Châu với hương nếp nương, với hình ảnh khói lam chiều.

Câu 3 (trang 90 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1): Vẻ đẹp của thiên nhiên và con người ở đoạn 2 được trình bày gần gũi và độc đáo.

– Ở khổ thơ thứ hai, thiên nhiên Tây Bắc hiện lên với những nét nổi bật của sông nước miền Tây qua những hình ảnh như: sương chiều, hồn sậy, hoa đong đưa,… Đây là bức tranh thiên nhiên được lưu giữ. tình yêu, đẹp như một bức tranh thủy mặc của thi nhân xưa.

+ Sương chiều: hình ảnh này gợi lên buổi chiều hoàng hôn, sương giăng khắp dặm hành quân, đầy chất thơ trữ tình.

+ Hình ảnh “hồn lau bờ bến” như có sức sống, xúc động trước cuộc hành trình của người lính. Cảnh vật cũng như tâm hồn, cũng như nhớ nhung, gắn bó và luyến tiếc của người lính ở lại.

+ Hình ảnh “hoa đong đưa” như mời gọi, như cố gắng bày tỏ tình cảm thân thiết của mình với chú bộ đội.

– Những hình ảnh thiên nhiên này cũng có thể là hình ảnh ẩn dụ cho con người Tây Bắc. Những người tốt bụng và chân thành, với hình ảnh của “cô ấy”

+ “Cô gái thẹn thùng” đại diện cho những cô gái Tây Bắc vừa có vẻ đẹp duyên dáng lại vừa e thẹn, tinh tế, như câu thơ của Nguyễn Du “tình trong như ngoài cũng như e”.

Xem thêm bài viết hay:  Soạn bài: Tình yêu và thù hận (chi tiết)

+ Người con gái ấy còn mang vẻ đẹp khỏe khoắn của lao động qua hình ảnh “dáng người trên cây đơn côi”.

Câu 4 (trang 90 sgk Ngữ văn 12 Tập 1) Vẻ đẹp lãng mạn, bi tráng của hình tượng người lính Tây Tiến được miêu tả trong đoạn 3:

– Hình ảnh người lính hiện lên trong khổ thơ thứ ba đầy bi tráng:

+ Các cụm từ “không mọc tóc”, “xanh mướt” vừa gợi tả hoàn cảnh nhưng cũng thể hiện ý chí, tinh thần của người chiến sĩ. Họ bị dày vò bởi những cơn sốt rét rừng khiến tóc rụng hết, da xanh xao, sưng húp. Nhưng qua giọng điệu của câu thơ, ta chợt thấy những nối đau ấy hiện ra thật nhẹ nhàng, không có gì đáng nói.

+ Không chỉ coi thường bệnh tật, nội lực của người lính tỏa ra cũng có thể khiến chúa sơn lâm phải khiếp sợ. Điều này được thể hiện qua các hình ảnh: “mắt trừng trừng”, “dữ dội mạnh mẽ”. Nỗi nhớ quê hương da diết tạo nên động lực to lớn giúp người lính vượt qua những khó khăn trước mắt.

+ Chất bi tráng còn được thể hiện qua việc coi nhẹ cái chết và cách dùng từ Hán Việt trang trọng trong câu thơ “Áo dài thay anh gánh đất/Sông Mã gầm khúc ca đơn ca”. Người lính viễn chinh dường như được khoác lên mình một tấm áo trang trọng, nó xóa đi hiện thực khốc liệt mà họ đang phải trải qua. Cái chết của họ như được bất tử, anh hùng, sử xanh ghi nhớ. Cái chết của họ cũng được thiên nhiên tiễn đưa, được thiên nhiên tỏ lòng thương xót vô hạn qua tiếng thác gầm.

– Người lính cũng hiện lên với vẻ đẹp hào hoa, lãng tử:

+ Đó là giấc mơ về Hà Nội, về hình ảnh người yêu, người vợ đợi mình nơi thủ đô xa xôi.

+ Người lính kiêu hãnh cũng vì ước mơ, ước mơ mà anh ta mang trong đầu. Họ ra đi với lý tưởng sẵn sàng hy sinh, sẵn sàng từ bỏ tuổi trẻ và hạnh phúc cá nhân để đổi lấy tự do, hạnh phúc của quốc gia, dân tộc.

Câu 5 (trang 90 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1) Soạn bài Tây Tiến qua nỗi nhớ mảnh đất thiêng này được miêu tả ở đoạn 4:

– Cả bài thơ là dòng hồi tưởng của Quang Dũng, nhà thơ nhớ về núi rừng Tây Bắc, nhớ về những người đồng đội vào sinh ra tử, nhớ về những mối tình quân dân ấm áp, thấm đượm tình nghĩa. Giữa hiện thực ở Phù Lưu Chanh và quá khứ vùng Tây Bắc Tổ quốc ấy, có một ký ức sâu sắc, một thời không dễ xóa nhòa.

Xem thêm bài viết hay:  Luận điểm là gì? Vai trò của luận điểm

– Những người lính từng gắn tuổi thanh xuân với trời Tây, trải qua bao gian khổ nên “Hồn Sầm Nưa không về” cũng là điều dễ hiểu. Đoàn quân miền Tây không chỉ in sâu trong lòng mỗi người lính mà còn in vào một trang sử vàng của dân tộc.

Bài thể dục:

Câu hỏi 1:

Phong cách Quang Dũng trong thơ:

– Phong cách tùy bút trong bài thơ Đồng chí của Chính Hữu là phong cách hiện thực. Nhà thơ đã khắc họa hình ảnh người lính để làm nổi bật tình đồng chí, đúng như nhan đề của bài thơ.

So sánh với Đồng chí (Chính Hữu):

– Tình đồng chí thể hiện qua các mặt như: Cùng xuất thân từ những người lính nông dân chân chất thật thà, xả thân cày cuốc, cầm súng bảo vệ Tổ quốc. Họ đã cùng nhau trải qua những gian khổ, thiếu thốn của chiến tranh, chia sẻ với nhau những khó khăn, gian khổ… Chính vì vậy, họ đã trở thành đồng đội của nhau.

– Nhà thơ Chính Hữu phát triển bài thơ bằng những nét vẽ hiện thực táo bạo, về cảnh quê hương nghèo khó, thiếu thốn về vật chất, về những cơn sốt rét rừng mà những người lính phải chịu đựng. .

Ngược lại, Quang Dũng sử dụng bút pháp lãng mạn để viết các tác phẩm của mình.

Cảm hứng lãng mạn chi phối cách nhìn của Quang Dũng, nó khiến nhà thơ viết nên những vần thơ đầy hào hùng nhưng cũng rất đỗi tài hoa.

Câu 2:

Người lính miền Tây xuất hiện trong tác phẩm với những dấu ấn nổi bật sau:

– Họ đều là những người con của thủ đô, là những thanh niên còn đang ngồi trên ghế nhà trường nên cuộc chiến đối với họ vẫn đầy ắp những ước mơ và lý tưởng màu hồng.

– Người lính mang vẻ đẹp bi tráng, với những gian khổ, khó khăn mà họ phải chịu đựng trên đường trường chinh. Thiên nhiên Tây Bắc càng khắc nghiệt càng làm nổi bật vẻ đẹp bi tráng của những người lính. Dù gian khổ nhưng người lính không bao giờ bỏ cuộc, sẵn sàng đối mặt với nguy hiểm và cái chết.

– Người lính miền Tây cũng mang vẻ đẹp lãng tử, hào hoa. Những người lính luôn hoài niệm về quê hương, luôn khao khát chiến thắng để được trở về thủ đô thân yêu.

Các bài viết liên quan khác:

Phân tích bài thơ Tây Tiến (chi tiết khổ thơ 1, 2, 3)

Phân tích khổ thơ 1 bài thơ Tây Tiến

Phân tích khổ thơ thứ hai của Tây tiến

Phân tích khổ thơ thứ 3 của bài Tây tiến

Nhớ để nguồn bài viết: Soạn bài: Tây tiến của website Trường THCS – THPT Âu Lạc

Chuyên mục: Văn học

Viết một bình luận