Hướng dẫn Soạn Bài Về Số Phận Con Người đầy đủ nhất. Với bản nháp số 12 này, các em sẽ trả lời được tất cả các câu hỏi trong phần Đọc, Hiểu và Luyện tập, từ đó nắm vững nội dung tác phẩm một cách tốt nhất.
Về tác giả Solokhov
Khái quát tác phẩm Số phận con người
Tóm lược:
Chocolav là một người lính trở về từ chiến trường. Anh mất hết gia đình, người thân và làm nghề lái xe để kiếm sống. Cuộc sống của anh trở nên ý nghĩa hơn khi anh gặp cậu bé Vania. Ông quyết định nhận nuôi anh ta và cho anh ta một cuộc sống tốt hơn. Hai cha con đang trên hành trình tìm một vùng đất mới để vừa mưu sinh vừa quên đi quá khứ đau khổ thì gặp nhà văn, và kể cho nhà văn nghe câu chuyện cảm động của mình.
Cách trình bày:
– Phần 1 (từ đầu đến cuối chơi cát): giới thiệu nhân vật
– Phần 2 (kế đến chỗ vụt sáng như thế): niềm hạnh phúc của cô bé Vania
– Phần 3 (còn lại): Số phận bất hạnh của Sokolov và niềm tin vào sức mạnh của nhân dân Nga
Sáng tác: Phận người
Câu 1 (trang 124 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1):
– Tình hình Chocolav:
+ Gia đình, người thân không còn. Vợ và hai con gái của ông đã bị giết bởi bom của Đức quốc xã. Con trai ông – niềm tự hào và hy vọng cuối cùng của ông đã chết trong trận chiến cuối cùng chống lại thành trì phát xít, trước khi quân Đồng minh giành chiến thắng. Anh không người thân, không nhà cửa, không quê hương để trở về.
+ Tìm đất lạ xin làm tài xế, kiếm sống qua ngày. Chính tại đây, Chocolav nghiện rượu. Rượu như một liều thuốc giúp anh quên đi những tháng ngày đau khổ khi không có vợ con.
Tâm trạng của sô cô la:
+ Như người mất hồn, trong lòng như có gì đó vụn vỡ, Socholov cảm thấy vô cùng cô đơn, lạc lõng giữa cuộc đời.
+ Chocolav mất hết niềm vui và hy vọng trong cuộc sống. Sống tạm bợ cho qua ngày.
=> Hoàn cảnh của Socholov thể hiện thân phận của những người lính bước ra từ cuộc chiến. Ông vừa là người tạo ra lịch sử, vừa là trò đùa của lịch sử. Niềm vui chiến thắng không thể xoa dịu nỗi đau mất mát mà anh phải chịu đựng.
Câu 2 (trang 124 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1):
– Việc Chocolov nhận bé Vania làm con nuôi đã tác động mạnh đến cả hai cha con.
+ Vania từ một em bé lang thang, không nơi nương tựa, sống bằng đồ thừa hay những thứ người ta vứt đi nay đã có nhà, có cha, có nơi nương tựa. Cô được ăn no, mặc đẹp và quan trọng hơn là nhận được tình yêu của Chocolav.
+ Chocholov từ một người không còn người thân nào trên đời, nay đã có một cậu con trai. Từ một cuộc sống không còn niềm vui và ý nghĩa, anh tin tưởng và trân trọng cuộc sống hơn. Anh không còn đắm chìm trong men say mà chìm đắm trong tình yêu dành cho bé Vania. Khi kết thúc công việc, anh có một điểm đến, một niềm khao khát được trở về.
– Tâm hồn trong sáng của Vania được thể hiện qua các chi tiết:
+ Khi biết Socholov là cha mình, Vania đã chồm dậy hôn lên má, lên trán, lên môi ông; Tôi như con chim chích chòe hót ríu rít. Tôi luôn tin vào người đàn ông đó, tôi tin rằng những gì Sokolov nói là đúng. Đơn giản vì tôi quá khát tình, khao khát được nghe lại những âm thanh trìu mến của người cha. Tôi vẫn còn niềm tin mãnh liệt vào ý nghĩ sẽ được gặp lại bố nên khi nghe những lời của Chocolav, tôi vỡ òa trong niềm vui và hạnh phúc.
+ Vania hỏi chú tại sao khi bố tìm thấy cô lại khóc như vậy có phải là điều tốt không? Tôi không hiểu rằng khi người ta quá xúc động, quá hạnh phúc, họ cũng có thể khóc.
+ Con không chịu xa bố, bố đi công tác cũng đòi đi cùng.
+ Nhắc đến cha ruột là nghĩ đến chiếc áo da. Đó là lý do tại sao tôi hỏi Chocolav chiếc áo đó ở đâu. Kí ức trong tôi như vầng hào quang, bừng sáng rồi vụt tắt trong phút chốc.
– Lòng tốt của Chocolav được thể hiện qua các chi tiết:
+ Tôi cảm thấy rất gắn bó với Vania, yêu cô ấy và vì thế đã quyết định gắn cuộc đời mình với cuộc đời cô ấy. Anh nhận Vania vì tình yêu chân thành, không vụ lợi.
+ Những đau khổ, vất vả mà Sôcôla âm thầm chịu đựng, chàng không muốn kể cho Vania nghe vì sợ làm nàng lo lắng, sợ làm nàng mất đi sự hồn nhiên vốn có.
– Điểm nhìn của Solokhov cũng giống điểm nhìn của nhân vật.
Câu 3 (trang 124 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1):
– Chocolav đã vượt qua nỗi đau và sự cô đơn bằng chính tinh thần trách nhiệm và tình yêu của mình dành cho Vania:
+ Dù bị mất việc, mất bằng lái nhưng anh không nản lòng, không mất niềm tin vào cuộc sống. Anh và Vania, hai cha con, đi bộ đến một vùng đất mới để kiếm sống.
Trong giấc mơ, sự yếu đuối, đau đớn ập đến dày vò anh. Tuy nhiên, chỉ trong giấc mơ, khi anh không thể kiểm soát được bản thân, họ mới có thể đến. Và khi đã tự chủ, ý thức được trách nhiệm của mình, anh biết mình không được yếu đuối, phải mạnh mẽ thì bé Vania mới có thể nương tựa vào anh.
Câu 4 (trang 124 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1):
– Thái độ của Solokhov:
+ Người viết vô cùng khâm phục và yêu mến lòng dũng cảm cũng như tấm lòng nhân hậu của Sokolov nói riêng và nhân dân Liên Xô nói chung.
+ Solokhov cũng tin tưởng vào một tương lai tươi sáng tốt đẹp hơn của đất nước qua hình ảnh em bé Vania.
– Lời tựa trữ tình ở cuối tác phẩm vừa là lời kêu gọi, vừa là lời nhắc nhở của nhà văn đối với người đọc: hãy luôn yêu thương trẻ thơ, dành cho trẻ những điều tốt đẹp nhất.
Câu 5 (trang 124 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1):
Ở đời có muôn vàn thân phận, nhiều mảnh đời khác nhau. Có người gặp nhiều may mắn, tốt lành nhưng cũng có không ít người gặp bất hạnh, đau khổ.
– Điều quan trọng là mỗi người đều biết yêu thương, quan tâm, gắn bó, giúp đỡ lẫn nhau thì cuộc sống mới tốt đẹp được.
Luyện tập
Câu 1 (trang 124 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1):
– Solokhov đã mô tả chiến tranh bằng chính sự tàn ác của nó. Nhà văn không tô hồng chiến tranh, không che giấu những đau thương, mất mát của nó.
– Ngoài ra, nhà văn còn miêu tả những số phận, những mảnh đời hết sức nhỏ bé mà không đi sâu vào những chi tiết mang tính chất sử thi huyền thoại. Tuy nhiên, những người này vẫn rất điển hình của những người bước ra từ cuộc chiến.
Câu 2 (trang 124 sgk Ngữ Văn 12 Tập 1):
Ngồi đối diện tôi trên tàu là một người đàn ông trông rất quen, và tôi phải mất một lúc lâu mới nhớ ra anh ta là ai. Vâng, đó là Chocolav, người đàn ông với cậu bé mà tôi đã gặp 20 năm trước. Quá bất ngờ và vui mừng vì cuộc gặp gỡ này, tôi đã không kìm nén được niềm vui và bất ngờ hỏi anh: “Xin lỗi, anh có phải là Chocolav không…”.
Cuộc gặp gỡ tình cờ khiến tôi biết thêm về con người đã xuất hiện trong tác phẩm của mình 20 năm trước. Ở tuổi 66, Chocolav vẫn làm việc. Ông là chủ của một cô nhi viện nhỏ. Chính tình yêu dành cho Vania đã giúp tôi nhận ra rằng trên đời này vẫn còn rất nhiều trẻ em mồ côi cần được yêu thương và giúp đỡ. Còn Vania, ngày xưa em cũng giúp cha ở cô nhi viện này, nhưng vì muốn giúp ích nhiều hơn cho đất nước nên em đã nhập ngũ. Đội của tôi vừa được cử đi phụ trách vụ nổ đường ống dẫn dầu ở Uzebekistan. Bạn đã trở thành một người lính xuất sắc của thời bình.
Chiến tranh đã đi qua từ lâu, nhưng ngay cả trong thời hòa bình, vẫn còn rất nhiều mảnh đời bất hạnh, nội loạn và thiên tai vẫn có thể ập đến bất cứ lúc nào. Và con người không bao giờ có thể thoát khỏi vòng quay khắc nghiệt đó.
Các bài viết liên quan khác:
-
Tổng Hợp Số Phận Con Người (Top 3 phiên bản)
-
Tác Giả – Tác Phẩm: Số Phận Con Người
Nhớ để nguồn bài viết: Soạn bài: Số phận con người của website Trường THCS – THPT Âu Lạc
Chuyên mục: Văn học