Mời các em tham khảo chi tiết bài Văn nói về đất nước – Nguyễn Khoa Điềm, đây là bản chi tiết 12 bài soạn văn được các giáo viên TOPLOIGIAI biên soạn với mục đích giúp các em học sinh tiếp cận tác phẩm một cách cặn kẽ nhất. , đầy đủ nhất.
Vài nét về tác giả Nguyễn Khoa Điềm
Sáng tác: Đất Nước – Nguyễn Khoa Điềm
Câu 1 (trang 122 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1):
Đoạn trích thể hiện cảm nhận và lí giải của Nguyễn Khoa Điềm về Đất Nước, theo bố cục như sau:
– Phần 1: “Khi ta lớn lên Tổ quốc đã có
….
Làm nên một đất nước mãi mãi”
Phần này thể hiện cách nhìn, đánh giá, cảm nhận của Nguyễn Khoa Điềm về đất nước qua nhiều yếu tố khác nhau như văn hóa, lịch sử, địa lý.
Phần 2: Phần còn lại.
Đoạn này thể hiện trực tiếp tư tưởng “Đất nước của nhân dân”.
– Mạch cảm xúc chủ đạo, xuyên suốt bài thơ là suy nghĩ về đất nước của nhân dân, một đất nước thân thuộc, gắn bó mật thiết với cuộc đời mỗi người Việt Nam trong suốt những năm tháng lịch sử, trải dài theo dòng quá khứ. trầm tích văn hóa.
Câu 2 (trang 122 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1):
Trong phần đầu của đoạn trích, tác giả cảm nhận về đất nước qua những cách sau:
– Tác giả không đưa ra những con số, sự kiện lịch sử, tên triều đại cụ thể mà chỉ kể một cách rất thân quen, gần gũi như phần mở đầu của câu chuyện cổ tích ngày xửa ngày xưa:
+ “Đất nước đã có”
+ “Ngày xửa ngày xưa”
– Tiếp theo, tác giả sử dụng những hình ảnh quen thuộc về phong tục, tập quán, lối sống của người dân Việt Nam hàng nghìn năm để tái hiện hình ảnh đất nước: Đó là “miếng trầu bà ăn”, tục búi tóc sau gáy. đầu của người phụ nữ.
– Không chỉ vậy, đất nước còn hiện lên với truyền thống đấu tranh anh dũng của ông cha ta. Lịch sử của dân tộc ta là lịch sử dựng nước và giữ nước nên các cuộc chiến tranh dù đầy mất mát, đau thương đã trở thành một phần không thể quên của dân tộc. Nó nhắc nhở thế hệ mai sau về một đất nước chịu nhiều thiệt hại nhưng vẫn “rũ bỏ bùn nhơ đứng dậy ngời sáng”.
– Tác giả cũng xác định khái niệm đất nước bằng những hình ảnh rất quen thuộc với cuộc sống và lao động của mỗi người dân Việt Nam đó là cột, kèo,…
– Đi từ những hình ảnh giản dị, quen thuộc, tác giả đã khái quát hình ảnh đất nước theo chiều dài thời gian và chiều rộng không gian, đặc biệt là ở sự gần gũi máu thịt, chan hòa giữa anh và em.
+ Chiều dài lịch sử của dân tộc mở ra với những huyền thoại hào hùng từ Âu Cơ – Lạc Long Quân, đến một tương lai tươi sáng nơi thế hệ sau sẽ đưa đất nước vươn xa, đến những chân trời tươi sáng hơn.
+ Chiều rộng của không gian riêng tư, không gian sinh hoạt cộng đồng, không gian của cây đa, sân đình, không gian của tình yêu đôi lứa hẹn hò em với anh.
Đây là một cách cảm nhận rất đặc biệt của Nguyễn Khoa Điềm bởi xưa nay, người ta đã quen với những hình ảnh đất nước hùng vĩ vĩ đại, quen với những cách miêu tả đất nước thiêng liêng từ điển tích của nhà Lý. Thường Kiệt, quen với cách tái hiện cụ thể các triều đại “Đinh Lý Trần” trong Bình Ngô Đại Cáo của Nguyễn Trãi. Nguyễn Khoa Điềm đã xóa bỏ mọi ranh giới lịch sử, thổi vào tác phẩm của mình không khí sử thi, không khí tổng hòa của niềm tự hào vô bờ bến về lịch sử nước nhà. Tác giả đã cụ thể hóa đất nước, gọi là đất nước bằng chính cuộc sống hàng ngày của nó.
Câu 3 (trang 122 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1):
Phần tiếp theo của đoạn trích tập trung làm nổi bật tư tưởng “Đất nước của nhân dân”. Tư tưởng này đã mang đến những khám phá sâu sắc, mới mẻ của tác giả về địa lý, lịch sử, văn hóa nước ta, cụ thể như sau:
– Nhân dân ta là chủ thể tạo nên địa lý của đất nước:
+ Mỗi địa danh, vùng đất trên đất nước này đều lưu giữ những nét đẹp, dấu ấn của người Việt Nam, đó là: đất tổ Hùng Vương, Hạ Long, Ông Đốc, Ông Trang, v.v.
Những vùng đất không tên khi gắn với đời người, gắn với bàn tay lao động tài hoa của cha ông đã trở thành những danh lam thắng cảnh nổi tiếng.
Lịch sử hàng nghìn năm của dân tộc cũng là do máu xương của nhân dân ta mà có. 4000 lớp người không tên, không tuổi, tuy không ai nhớ tên nhưng họ đã là những người lập nên đất nước.
– Không chỉ có bề dày lịch sử, địa lý mà người dân còn lưu giữ những truyền thống văn hóa dân tộc. Dân tộc ta truyền từ đời này sang đời khác không chỉ những giá trị vật chất mà cả những giá trị tinh thần. Lớp cha đi trước, lớp con theo sau, mỗi người, mỗi thế hệ đều giữ gìn những nét đẹp của dân tộc, giữ gìn lời ăn tiếng nói, cách làm việc, lao động, nếp sống đúng mực. .
Nguyễn Khoa Điềm đã phát hiện, đất nước không thể chỉ do một anh hùng làm nên, đất nước không phải là sản phẩm của một nhóm nhỏ kẻ cầm quyền, mà đất nước là của dân, do dân. mà trở thành. Tư tưởng này vừa mới, vừa khác với văn học trung đại trước đây vốn đề cao đạo nghĩa đế vương, tôn sùng thủ lĩnh đến mức mù quáng, đồng thời phù hợp với tinh thần mới của dòng chảy văn học và thời đại. phù hợp với tinh thần cách mạng.
Câu 4 (trang 123 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1):
– Đoạn thơ là sự vận dụng thành công của Nguyễn Khoa Điềm đối với chất liệu văn học dân gian, tác giả đã khéo léo đưa vào bài thơ từ ca dao, tục ngữ đến truyền thuyết, phong tục tập quán. Đó là câu chuyện về cậu bé Gióng trong truyền thuyết Thánh Gióng, truyền thuyết về quê cha đất mẹ Lạc Long Quân và Âu Cơ; là sự tích Trầu cau, là những câu ca dao “gừng cay chấm muối”, “khăn thương nhớ ai”.
– Bài thơ tuy sử dụng những chất liệu VH quen thuộc đó nhưng không hề nhàm chán. Bởi tác giả không sao chép nguyên bản, vụng về những tư liệu vào tác phẩm mà chỉ chọn lọc những chi tiết phù hợp, đưa vào tác phẩm một cách sáng tạo. Đó là cái tài của Nguyễn Khoa Điềm.
Các bài viết liên quan khác:
-
Phân tích 9 câu đầu của bài Đất Nước
-
Phân tích bài thơ Đất nước đoạn 2
-
Phân tích bài thơ Đất nước đoạn 3
- Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
Nhớ để nguồn bài viết: Soạn bài: Đất nước – Nguyễn Khoa Điềm của website Trường THCS – THPT Âu Lạc
Chuyên mục: Văn học