Bạn đang xem: Anh Hùng Và Sầu Bi. Và… – Tác giả: Nguyễn Sĩ Đại tại aulacschool.vn
Năm nay kỷ niệm 50 năm Chiến thắng “Hà Nội – Điện Biên Phủ trên không”, trận đánh quyết định dẫn đến thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước. Trận Điện Biên Phủ kết thúc thắng lợi cuộc kháng chiến 68 năm chống Pháp. Nhìn lại những sự kiện đó để thấy rõ hơn những thử thách gay go mà dân tộc ta đã phải đương đầu, để thấy được sự vĩ đại và những giá trị đáng tự hào của dân tộc.
Nhà thơ Nguyễn Sĩ Đại
Những ai nghiên cứu, tìm hiểu lịch sử một cách nghiêm túc chắc chắn đều biết rằng, sau năm 1945, trước thủ đoạn tái chiếm của thực dân Pháp và sự can thiệp của Mỹ, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã ra tay. tốt nhất của tôi. mình để tránh chiến tranh. Để nhân dân và đất nước khỏi hy sinh và diệt vong. Chúng ta đã nhượng bộ từng bước, thậm chí chấp nhận Việt Nam là thành viên của Liên hiệp Pháp. Nhưng diều hâu chỉ muốn ăn thịt. Nếu chúng ta muốn sống, chúng ta phải đứng lên. Vì quyền độc lập gắn liền với quyền sống, quyền làm người, quyền mưu cầu hạnh phúc. Đối với dân tộc Việt Nam, từ ngàn đời nay, chân lý “Không có gì quý hơn độc lập, tự do” và lẽ sống là “Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”. Cho nên sông núi nòi giống Lạc Hồng trường tồn mãi mãi.
Cuộc cách mạng nào cũng có khuyết điểm, có hiện tượng cực đoan, cực tả. Cải cách ruộng đất là một ví dụ thấm thía. Nhưng thực chất cuộc cách mạng là nhân đạo và hài hòa; mọi giai cấp, mọi giới chứ không riêng gì giai cấp vô sản. Điều đó đã được chỉ rõ trong Văn kiện Hội nghị Trung ương lần thứ VIII, tháng 5-1941, thành lập Việt Minh, mặt trận thống nhất của toàn dân chuẩn bị tổng khởi nghĩa: “Trong khi đó, quyền lợi của các bộ phận và giai cấp phải đặt lên trên lợi ích của các bộ phận và giai cấp. sự sống, sự chết, sự tồn vong của dân tộc, của dân tộc, của dân tộc… Trong lúc này, nếu không khắc phục được vấn đề dân tộc thì không thể giành được độc lập, tự do của dân tộc, không chỉ toàn dân tộc, dân tộc còn mãi đau khổ , nhưng quyền lợi của Số phận và giai cấp ngàn năm cũng không đòi lại được.Vì tính nhân văn, đoàn kết của cách mạng, từ vua Bảo Đại đến các quan đại thần như Bùi Bằng Đoàn, Phan Kế Toại, v.v… cũng như những trí thức lớn từng du học và thành danh ở nước Pháp, lại là con em của những đại địa chủ phong kiến, đại địa chủ được mời tham gia vào chính quyền và các ban, ngành, các chi bộ trong bộ máy cách mạng.
Lịch sử cũng tương tự như vậy. Lịch sử không có trong thần thoại.
Tôi đã chứng kiến những người đồng bào yêu nước ngã xuống. Tôi đã từng nghe chuyện những người yêu nước, gánh gạo tiếp tế cho Điện Biên Phủ, đi hàng trăm cây số, nuôi thân mà không mất một hạt gạo. Họ là những người ít nói, không có cơ hội để tranh luận và chắc chắn sẽ không tranh luận với những người đòi sửa đổi lịch sử.
Lịch sử chỉ có một sự thật: Với dã tâm xóa sổ hậu phương miền Bắc, chặn nguồn tiếp tế cho chiến trường miền Nam; Đập tan ý chí và quyết tâm đánh Mỹ của nhân dân Việt Nam trên cơ sở một cuộc chiến tranh tổng lực của không quân và hải quân, đế quốc Mỹ đã tạo ra sự kiện “Vịnh Bắc Bộ” để làm cái cớ tiến hành chiến tranh phá hoại. từ ngày 5 tháng 8 năm 1964. Đỉnh cao của cuộc chiến này là Chiến dịch Linebacker II thực hiện cuộc tập kích chiến lược bằng B52 vào Hà Nội trong 12 ngày đêm vào cuối tháng 12 năm 1972. Chiến dịch này cũng có nguyên nhân của nó. trực tiếp từ Hội nghị Paris. ri, nhằm “đưa Hà Nội về thời kỳ đồ đá”, buộc Việt Nam phải ký Hiệp ước với những điều khoản vô cùng vô lý.
“Biết địch, biết ta” không chỉ là binh pháp mà còn được Tôn Tử truyền dạy. Hàng nghìn năm đánh giặc đã cho dân tộc ta những bài học xương máu, những kinh nghiệm quý báu và một nghệ thuật quân sự đỉnh cao. Ngay từ đầu năm 1968, Bác Hồ đã nhận định: “Đế quốc Mỹ sớm muộn gì cũng cho máy bay B52 ném bom Hà Nội rồi sẽ thua… Mỹ bao giờ cũng thua, nhưng thua trên bầu trời Hà Nội rồi cũng chịu thua.” Trước đó, quân đội ta dưới sự chỉ huy của Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp đã chuẩn bị sẵn vũ khí, điều kiện đánh B52, cử một số đơn vị vào Khu Bốn và các chiến trường đánh B52 để rút kinh nghiệm. Cục Tác chiến và Quân chủng Phòng không – Không quân đặt vấn đề: “Thần tốc bắn rơi B-52 làm rung chuyển Nhà Trắng, nước Mỹ sẽ run sợ đến mức độ nào. ? Chịu không nổi, đành phải thua?”.Và những phương án đề ra, sau này đã được chứng minh khá xác thực trong thực tiễn chiến đấu.
Khi đó, B52 được Mỹ khoe là “siêu pháo đài bay bất khả xâm phạm”, là “bùng nổ” đe dọa cả thế giới. Trong 12 ngày đêm tháng 12 năm 1972, Mỹ đã huy động 197 máy bay trong tổng số 400 chiếc B52 của Mỹ hiện có. Quân dân ta đã bắn rơi 81 máy bay, trong đó có 34 chiếc B52. Đó là những tháng ngày hào hùng “thất thủ, hồng hồ”, nhưng cũng là những ngày đau thương. Ngày 26/12, sập phố Khâm Thiên, 287 người chết trong đêm. Bệnh viện Bạch Mai bị san phẳng, 30 bác sĩ, y tá và 1 bệnh nhân tử vong. Chúng không đẩy Việt Nam trở lại thời kỳ đồ đá như đã tuyên bố, nhưng chúng đã gieo rắc đau thương và sự tàn phá khủng khiếp. Tôi nghe nhà báo Thép Mới kể, ngày 25-12, anh đến khách sạn Thống Nhất trên phố Tràng Tiền gặp một số khách nước ngoài và các nhà báo. Đã là ngày thứ 7 Hà Nội và các thành phố lớn hứng chịu những trận mưa bom không ngớt. Có một khách hàng vừa sợ vừa lo cho chúng tôi thốt lên: “Bom B52 mà thả xuống thì Hà Nội sụp chứ còn gì nữa! Làm sao Hà Nội biết được? Một trong những bảo vệ tự vệ của khách sạn trả lời: “Vâng, ở nhà.” gục ngã, nhưng có một thứ không thể gục ngã, đó là con người, con người có thể chết, nhưng nhân phẩm không chết”!
Nhà báo vui mừng khôn xiết, ghi nhớ câu này và đặt tiêu đề cho bài xã luận là Hà Nội, thủ đô của phẩm giá con người. Bài xã luận đăng trên báo Nhân Dân ngày 26-12-1972 đã đánh thức một sức mạnh ý thức to lớn trong những ngày ấy, góp phần làm nên chiến thắng “Hà Nội-Điện Biên Phủ trên không”. Trên trang 2 báo Nhân Dân, số ra ngày 29-12-1972, mục “Viết tại chỗ về Hà Nội – Điện Biên Phủ” viết: “Sớm thôi, khi tờ báo này đến tay bạn đọc, Hà Nội đã trải qua lần thứ mười. đêm của một trận đánh oai hùng sẽ đi vào lịch sử… Chúng ta đang sống trong những ngày có ý nghĩa lịch sử sâu sắc.một trận Điện Biên Phủ trên không”. Cứ mỗi B52 ta diệt là một cứ điểm Điện Biên Phủ? Xin mượn ý kiến đó để đặt tên cho chuyên mục này là “Viết tại chỗ về Hà Nội – Điện Biên Phủ”.
Tôi tin chắc rằng cảm xúc về chiến thắng B52 tại Hà Nội, mang tầm vóc và ý nghĩa của chiến thắng Điện Biên năm 1954, đã hiện hữu trong nhiều trái tim người Việt Nam, nhất là những người từng trải trong chiến đấu. Nhạc sĩ Phạm Tuyên: Đêm 26-12-1972, Hà Nội, Hải Phòng, Thái Nguyên… thắng lớn. Trong không khí phấn khởi, sáng hôm sau 27-12, tại phòng giao ban Đài Tiếng nói Việt Nam, Tổng Giám đốc Trần Lâm tuyên bố: “Đêm qua bộ đội ta đã bắn rơi 8 chiếc B-52, riêng Hà Nội đã tiêu diệt 5 chiếc. Đại tướng Võ Nguyên Giáp khen ngợi”. thành tích của các đơn vị và ra lời kêu gọi: “Hãy bắn rơi nhiều B52 nữa, làm cho không quân Mỹ một trận Điện Biên Phủ ngay trên bầu trời Hà Nội, Thủ đô yêu dấu. Lời kêu gọi của Đại tướng gọi cố nhạc sĩ có lời bài hát “Hà Nội – Điện Biên Phủ”, trong đó có những câu: “B52 cháy ngút trời. Hào khí Thăng Long tỏa sáng. Rồng bay ta bay… Trận Điện Biên giờ đây chôn vùi mộng xâm lược Hà Nội ơi!”…
Lịch sử cũng tương tự như vậy. Trí tuệ và những chiến công vĩ đại đều do nhân dân làm nên. Người Việt Nam có những phẩm chất, giá trị riêng mà không thể không tự hào. Mac Namara sau này khi tiếp xúc với Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã thấy rằng việc Mỹ thất bại trước Việt Nam là một sự thất bại về văn hóa. Tuy nhiên, đến nay vẫn có người yêu cầu xem xét lại cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước (?). Hậu thế, nhất là những người cầm bút, không thể coi lịch sử là thứ “không nên có”. Trong bất kỳ cuộc chiến tranh nào, người dân là người chịu thiệt thòi nhất. Phải khẳng định rằng, người chịu nhiều hy sinh, gian khổ nhất không phải là kẻ thua cuộc trong các cuộc chiến tranh chính nghĩa. Tôi có thể nói điều này, vì mẹ tôi vẫn còn đau đáu vết thương chiến tranh khi biết bao người con, người cháu ra trận không trở về, vì tôi là người cầm súng trong những ngày chiến tranh khốc liệt ấy. . Mẹ tôi đau đớn, nhưng mẹ không bao giờ coi mình là kẻ thua cuộc, không van xin người khác thương hại mình.
ngân sách
Các bạn xem bài Anh hùng và đau thương. Và… – Tác giả: Nguyễn Sĩ Đại bạn có thể khắc phục vấn đề bạn tìm hiểu được không?, nếu không, hãy bình luận thêm về Hào hùng và nỗi đau. Và… – Tác giả: Nguyễn Sĩ Đại bên dưới để aulacschool.vn thay đổi & hoàn thiện nội dung tốt hơn phục vụ bạn đọc! Cảm ơn các bạn đã ghé thăm Website trường Trường THCS – THPT Âu Lạc
Chuyên mục: Địa lý#Hào #hung #và #đau #sầu #Và #Tác Giả #Nguyễn #Đại
Bạn thấy bài viết Hào hùng và đau thương. Và… – Tác giả: Nguyễn Sĩ Đại có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Hào hùng và đau thương. Và… – Tác giả: Nguyễn Sĩ Đại bên dưới để Trường THCS – THPT Âu Lạc có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: aulacschool.vn của Trường THCS – THPT Âu Lạc
Nhớ để nguồn: Hào hùng và đau thương. Và… – Tác giả: Nguyễn Sĩ Đại