Chuyến du xuân trên quê hương Bùi Giáng – Tác giả: Nguyễn Nhã Tiên
Hình ảnh về: Du xuân trên quê hương Bùi Giáng – Tác giả: Nguyễn Nhã Tiên
Video về: Du xuân trên quê hương Bùi Giáng – Tác giả: Nguyễn Nhã Tiên
Wiki Du xuân trên quê hương Bùi Giáng – Tác giả: Nguyễn Nhã Tiên
Chuyến du xuân trên quê hương Bùi Giáng – Tác giả: Nguyễn Nhã Tiên –
Theo gió nhà thơ Bùi Giáng dẫn đường “Lệ Trạch Gió Thổi Qua Cổ Tháp” Tôi về làng Duy Xuyên giữa một ngày xuân tưng bừng. Theo chiều ngược của câu thơ, tức là theo hướng đông tây, từ Cổ Tháp đến An Lâm rồi đến Lệ Trạch. Lên nữa là Cù Bàn, Ranger. Rồi cả vùng Tây – Duy Xuyên rộng lớn với An Hòa, Mỹ Sơn, Mỹ Lược, Thu Bồn, Phú Đa… Trong cuộc kháng chiến chống Tây năm xưa, tộc Bùi Giáng và phần lớn họ Bùi đã di cư đến. đến khu định cư. cư trú trên toàn khu vực. Trung Phước. Giữa những ngọn đồi nhấp nhô này, nhà thơ họ Bùi đã từng ở đâu? “Bạn lái xe lên đồi với trái sim chín.” Không biết mà chắc, những con đường ấy đã mòn theo bước chân anh thuở còn trẻ”, Vĩnh Trinh Lê Trạch Thanh Châu. Xem Thị Lai Hạ Mạt ở đâu? “Bài thơ ấy là cách nhà thơ gọi tên đất, tên làng… anh nhớ, nó như một phản xạ từ trong vô thức không muốn vươn tới một ý nghĩa khủng khiếp. để hiểu tình yêu, làm sao cắt nghĩa được một tình yêu bao la đầy máu ngọc trai, như bàn tay mẹ chạm vào dây nôi, lời ru lập tức cất lên. người bạn”!
Giữa một hoàn cảnh, một cuộc phiêu lưu nhẹ nhõm, một ngày xuân vô tình đưa tôi lạc vào xứ sở thi sĩ Bùi Giáng.
Trên đường xưa gọi non sông huy hoàng
Đất nước ấy vượt xa phạm vi của một địa lý, mà là cội nguồn, là quê hương của muôn loài: “Chim biết bay, cá biết bơi…”. Nhưng đôi chân trần, sức lực có hạn của tôi, xéo dọc biên giới này để hình dung người xưa đâu đó sáng nắng chiều mưa, với âm vang bất tận.
Hỏi tên vật ấy, biển xanh màu dâu. Hỏi quê hương có phải là giấc mơ của bạn, đầu của bạn là xa
Du xuân ở quê, rõ ràng “biển xanh biếc” không còn trong giới hạn vài cây số của con đường dài từ Cổ Tháp đến Lệ Trạch, mà là làng quê sông cạn sỏi đá , một làng hằng ở giữa kinh kỳ. Trong gia tài văn học đồ sộ Bùi Giáng để lại, tôi luôn nhớ đến một truyện ông viết. Có thể đó là trí tưởng tượng của thi sĩ họ Bùi hoặc cũng có thể hoàn toàn có thật, được nghe đi nghe lại trong sự hồn nhiên của tuổi thơ. Nhân vật trò chuyện với nhà thơ trong ngày về quê là một cô thôn nữ. Người hỏi và người trả lời, vừa vui tươi, vừa như tiếng vọng của tuổi thơ, có khả năng dội về cội nguồn, báo trước đâu đó trong mỗi người một sự tha hóa. Khi một cô gái làng chơi hỏi anh về thăm quê như thế nào và mất bao lâu, anh trả lời rằng từ Sài Gòn về quê mất hai tháng. Ăn uống ở quán ven đường, khi ngủ tựa vào gốc cây bên đường nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Nhưng, đây lại là trọng tâm, là nội dung tư tưởng của truyện. Cô thôn nữ hỏi: “Sao không đi xe buýt cho nhanh?”. Hãy nghe Bùi Giáng hồn nhiên trả lời: “-Tôi muốn đi từ từ. Vừa đi vừa thưởng ngoạn phong cảnh dọc đường. Và cũng có ý dang tay ra để dành”. Và cái mà Bùi Giáng tiết kiệm là “-Kho báu. Ví như bạn để dành kẹo của người ta cho mình”, còn anh: “Hãy để dành lại cuộc gặp gỡ sau bao năm xa cách. Đừng vội…” Câu trả lời tương tự không phải là câu trả lời của một đứa trẻ lang thang trong thiên đường thời thơ ấu, trong ngôi nhà vĩnh cửu của mình. Hình như tôi đã gặp khái niệm này một lần trong cuốn sách “Đường vào tâm” của Thầy Nhất Hạnh. Rồi ông kể về một cậu bé ngồi trước cửa nhà vừa ăn vừa nhìn mưa ngoài đường, quên ăn vì mê cảnh vật bên ngoài. Đây là hai đứa trẻ đang đẩy một chiếc xe mây, bánh xe bằng gỗ, trên xe có những đứa trẻ đang ngồi, tất cả đều trần truồng. Đây là chiếc xe lăn trong mưa gặp vũng nước… Và cho đến khi cậu bé được bố mẹ gọi vào. Giấc mơ về thiên đường của nó cũng kết thúc tương tự. Nhất Hạnh nói tiếp: “Mọi người không biết rằng sự phân biệt đối xử, thú vui và âm mưu sát hại giết chết thiên đường. Xin đừng mắng ánh sáng, đừng mắng mùa xuân trong trẻo, đừng mắng đàn chim mùa xuân nhỏ.” Truyện Bùi Giáng khác truyện Nhất Hạnh ở chỗ, Bùi Giáng mặc nhiên là một người con trong thiên đường quê hương vĩnh cửu nhưng không ai có quyền lấy đi. Gọi là ethique, là nơi nghệ thuật và cuộc sống hòa làm một. tôn giáo, nơi thời thế đến rồi đi bơ vơ trước mắt. “Tâm hồn như tài sản, cuộc đời như kẻ điên”.
Du xuân trên quê hương Bùi Giáng là đi giữa hai bờ hư ảo, đôi khi là những làng quê trong trẻo, thanh bình: “Vĩnh Trinh Lệ Trạch Thanh Châu” với những con người cũng bằng xương bằng thịt” -Ồ, có phải ông Sáu Giáng không? – Và em, em có phải là cô Bông không?”, đôi khi siêu hình “Trở về cội nguồn mong giục non sông” Nhưng quả thật, đi trên những con đường quê quanh co này, đôi khi ta quên mình, quên đời này để nhớ đời khác. , không ngạc nhiên khi gặp ai cũng vậy, ai cũng có dáng dấp của một nhà thơ họ Bùi, không phải họ uốn nắn hay trau chuốt tâm hồn để thể hiện theo kiểu nào, họ là nông dân, thợ cắt tóc, thợ may, thợ sửa xe đạp… Trong Buổi chiều, sau bữa ăn no nê (dù phía sau vẫn còn Tết), tôi lôi ra quán cóc ngồi la cà, ghim thơ Bùi Giáng rồi bay bổng chín tầng mây: “Mưa tạnh còn chân trời. Giọt sương là nước mắt trong mây.” Rồi một giọng vui vẻ vang lên: “Hãy là con gấu, con beo, con bò rừng, con hổ. Bắt cáo chạy về hang”… Chả trách rượu là chủ đề chính cho những sự kiện tương tự, nhưng nó đã được nhắc từ thơ của thi sĩ họ Bùi. Rồi không say, bỗng khuôn mặt nào cũng tươi trẻ, đầy sức sống. yêu thương: “Anh ở bên đời em nhé/ Đừng đi. Cho anh nắm tay em/ .Anh muốn nói bằng câu thơ dịu dàng/ Trong giấc mơ em có một giấc mơ ngọt ngào.”
Làm thế nào tôi có thể tránh xa những cuộc họp đó? Và cũng như vậy, cuộc du xuân ở làng Bùi Thị Nhàn thoạt đầu chỉ gợi sự bắt chước của thi nhân. “Du mục đầu thảo”, Nhưng hương cỏ ngày xưa không phải để dân du mục tìm về nên họ cũng sà vào vòng tròn tuổi thơ ấy để thỏa lòng mong ước. “Mai gặp trước nhé. Đợi ngõ khác xem sắc Nguyên Xuân nhé.” Còn nhà thơ, làng em đang tưng bừng sắc xuân Tiếng trẻ thơ quanh đây, ánh mắt trong veo quanh đây, tình cờ trở về kinh kỳ:
“Xuân xanh ta còn gặp nhau”!
NNT
[rule_{ruleNumber}]
#xuân #về #quê #Bùi #Giang #Author #Nguyen #Nha #Tien
Bạn thấy bài viết Du xuân trên quê Bùi Giáng – Tác giả: Nguyễn Nhã Tiên có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Du xuân trên quê Bùi Giáng – Tác giả: Nguyễn Nhã Tiên bên dưới để Trường THCS – THPT Âu Lạc có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: aulacschool.vn của Trường THCS – THPT Âu Lạc
Nhớ để nguồn: Du xuân trên quê Bùi Giáng – Tác giả: Nguyễn Nhã Tiên