Bạn đang xem: Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải tại aulacschool.vn
Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của nhà thơ Thanh Hải là một bài thơ xúc động, chứa đựng nhiều cảm xúc và cũng là lời nhắn nhủ của tác giả dành cho thế hệ sau. Mời quý độc giả cùng theo dõi vài cảm nghĩ về thơ xuân của Thanh Hải trong bài viết dưới đây.
1. Cảm nhận về bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải:
1.1. Cảm xúc trước mùa xuân của thiên nhiên:
Những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp trong trí tưởng tượng của tác giả:
– Hình ảnh đặc trưng của mùa xuân: hoa tím, sông xanh, trời cao rộng
– Tiếng chim chiền chiện
– Giọt long lanh: ẩn dụ lạ mắt làm thay đổi cảm quan.
=> Tác giả có tình cảm thiết tha với nguồn gốc tự nhiên của đất trời, với vẻ đẹp mùa xuân của đất nước và đón nhận nó một cách trân trọng.
1.2. Tâm trạng trước mùa xuân của đất nước:
– Hình ảnh mùa xuân với “nương ma”: cuộc sống lao động của lực lượng dựng nước.
– Hình ảnh người đàn ông cầm súng thể hiện niềm tin vào một ngày mai hòa bình cho đất nước.
– Các từ “thấp phơ”, “tung bông”: diễn tả cuộc sống lao động tất bật nhưng sôi nổi, vui tươi.
Đất nước được so sánh trong những bức tranh đẹp đến ngỡ ngàng.
– Nhắc nhở mọi người về những ngày gian khổ của đấu tranh và cách mạng.
– Trợ động từ “cầm cự” được liên kết với động từ “tiến lên” thể hiện quyết tâm cao độ, dũng khí vươn lên dù khó khăn, gian khổ. đau khổ
=> Niềm tin và sự tươi sáng của nhà thơ truyền tải sức sống và sự vươn lên mạnh mẽ của đất nước và con người dù phía trước còn nhiều khó khăn, thử thách.
1.3. Khát vọng tha thiết của nhân vật trữ tình:
– Điệp ngữ “ta” được sử dụng với hình ảnh “chim hót, hoa lá hòa quyện”: đan xen giữa cái riêng và cái chung.
– Hình ảnh ẩn dụ “Mùa xuân nho nhỏ”: khát vọng hi sinh quên mình, sống có ý nghĩa được thể hiện chân thành.
– Cụm từ “còn” gắn với cụm từ “tuổi đôi mươi” – trẻ, “khi tóc đã điểm hoa râm” – già: khát khao cống hiến cho đời.
– Khát vọng sống với tình yêu quê hương: hát Nam Ai, Nam Bình đón xuân, huyền thoại xứ Huế mộng mơ.
2. Cảm nhận về bài thơ xuân hay nhất:
Cảm hứng lãng mạn trong văn chương thường xuất phát từ tâm hồn thơ ca, từ các văn nhân, nghệ sĩ, nhà thơ nhưng cũng có khi từ các yếu tố bên ngoài như thiên nhiên, con người… Vẻ đẹp của thiên nhiên, của đất nước với sự trù phú, giàu có và tiềm tàng luôn là lôi cuốn. Các nhà văn, nhà thơ đều cảm thấy xúc động, say mê và nhà thơ Thanh Hải cũng không ngoại lệ. Ta cảm nhận được tình yêu thiên nhiên, cuộc sống thiết tha, tha thiết trong thơ Thanh Hải qua bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ”. Không chỉ vậy, bài thơ còn được viết trong một hoàn cảnh rất cụ thể. Vào thời điểm đó, tác giả đang nằm trên giường, một tháng trước khi qua đời. Có lẽ vì thế mà tình yêu cuộc sống, tình yêu quê hương, đất nước mới trỗi dậy mạnh mẽ và cháy bỏng trong lòng nhà thơ. Tất cả hiện lên qua hình ảnh thiên nhiên của bức tranh xứ Huế mộng mơ.
Mở đầu bài thơ là một hình ảnh thiên nhiên vô cùng tươi đẹp và hài hòa:
“Lớn lên bên dòng sông xanh
Hoa tím”
Là một người con của xứ Huế thơ mộng, nhà thơ Thanh Hải đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên từ những hình ảnh có thật trên quê hương mình. Đó là màu tím đặc trưng của cố đô Huế, một bông hoa tím “mọc” giữa dòng sông xanh thơ mộng, tất cả gợi lên sự náo nức, tươi vui và tràn đầy sức sống. Ngoài ra, khi nhà thơ đảo động từ “mọc” ở đầu câu càng cho thấy sức sống căng tràn và vẻ đẹp nổi bật của loài hoa. Hình ảnh thiên nhiên không chỉ được liên kết hài hòa về màu sắc mà còn rộn ràng tiếng chim hót:
“Ôi chim chiền chiện
Hát lên bầu trời”
Tiếng chim đã làm cho thiên nhiên tĩnh lặng trở nên sống động và có hồn hơn. Âm thanh ấy vang cả một góc trời, như tiếng kêu thương đời, yêu cuộc sống. Chỉ bằng vài nét chấm phá, những hình ảnh hết sức bình dị, mộc mạc như dòng sông, hoa lá, chim muông… nhà thơ Thanh Hải đã tóm gọn được những cảnh đẹp của đất nước. Phải là người gắn bó, yêu mến đất nước thì mới cảm nhận được những điều thân quen, gần gũi như vậy.
Nếu như bốn khổ thơ đầu là một bức tranh thiên nhiên thơ mộng của xứ Huế thì ở hai dòng cuối của khổ thơ đầu, nhà thơ đã trực tiếp bộc lộ tâm trạng của mình:
“Từng giọt long lanh rơi
Tôi đặt tay lên nguồn cảm hứng.
Đoạn thơ vận dụng thành công nghệ thuật ẩn dụ chuyển hóa ngoạn mục. Tiếng chim hót là thứ âm thanh mà con người chỉ có thể nghe, không thể thấy, không thể chạm vào nhưng nhà văn có thể bắt được từng giọt âm vang, bản nhạc cuộc đời rơi như rơi theo từng nét vẽ. , để nhà thơ cảm nhận với vạn vật. Linh hồn của tôi. Thanh Hải, người yêu vẻ đẹp của thiên nhiên, trân trọng từng giọt âm thanh này. Từ đây, trong mối quan hệ với nhà thơ, chúng ta hiểu rằng nhà thơ Thanh Hải không muốn lãng phí từng giây phút, ông muốn thưởng thức trọn vẹn từng cảnh sắc của quê hương.
Chỉ với khổ thơ ngắn 6 dòng ta cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên và tình yêu tha thiết, thiết tha của nhà thơ. Huế đẹp một cách tự nhiên và thơ mộng, một hình ảnh tự do và hoang dại của sông Hương như Hoàng Phủ Ngọc Tường đã nói. Tuy nhiên, đọc thơ Thanh Hải ta vẫn thấy một cái gì đó rất riêng, nhà thơ miêu tả thiên nhiên qua con mắt của một người chưa có nhiều thời gian với thế giới thơ ca, gợi lên một điều gì đó cháy bỏng. Nghiêm trọng hơn.
Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của nhà thơ Thanh Hải là một bài thơ hay và giàu cảm xúc. Bài thơ không chỉ truyền vào lòng ta niềm tin yêu cuộc sống mà còn nhắc nhở mỗi chúng ta hãy sống có ích, hãy cống hiến cuộc đời mình khi còn cơ hội để không phải hối tiếc về sau.
3. Cảm nhận về bài thơ mùa xuân rực rỡ nhất:
Mùa xuân luôn là đề tài phong phú để các nhà thơ thử sức. Nhiều bài thơ hay đã được viết về mùa xuân. Nhà thơ Thanh Hải cũng khá thành công khi viết bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” để nói lên khát vọng khiêm nhường, khát khao hiến dâng tuổi thanh xuân của mình cho mùa xuân bất tận của con người và đất trời.
Thanh Hải tên thật là Phạm Bá Ngoạn, sinh ngày 4 tháng 11 năm 1930 tại Thừa Thiên Huế. Ông tham gia cách mạng vào những năm cuối của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp. Thanh Hải là một trong những nhà văn có nhiều đóng góp xây dựng nền văn học cách mạng miền Nam trong những năm kháng chiến chống Mỹ cứu nước. “Mùa xuân nho nhỏ” là bài thơ cuối cùng của Thanh Hải, được viết ngay trước khi nhà thơ qua đời vào năm 1980. Đoạn văn thể hiện cái nhìn mới mẻ, tươi sáng của tác giả về đất nước và con người Việt Nam. Nam giới. Nam vào thời điểm cả nước đi lên xây dựng chủ nghĩa xã hội.
Mở đầu bài thơ Thanh Hải tạo nên một khung cảnh mùa xuân:
“Lớn lên bên dòng sông xanh
Những bông hoa tím
ôi lũ giòi
Hát nhưng vang
Từng giọt từng giọt
Tôi đặt tay lên nguồn cảm hứng.
Từ dòng sông xanh, hoa tím mở ra không gian mùa xuân ấy. Sự hài hòa giữa màu xanh của dòng sông và màu tím của hoa tạo cảm giác mát mẻ. Khung cảnh mùa xuân còn phát ra những tiếng đu đưa quen thuộc thường xuất hiện vào mùa xuân như báo hiệu mùa xuân đã về. Tiếng chim chiền chiện vang vọng một góc trời khiến không khí xuân trở nên rộn ràng lạ thường. Những âm thanh của cuộc chiến trở thành sự thật. “Từng giọt long lanh rơi/ Em giơ tay hứng” là sự thay đổi về nhận thức. Âm thanh ban đầu chỉ có thể nghe được, nhưng nó đã được biến đổi để cảm nhận, nhìn thấy và chạm vào. Ngay từ đoạn mở đầu, ta có thể hình dung ra tâm trạng đắm say, đắm say của nhà thơ trước vẻ đẹp sơ khai của đất trời.
Bài thơ được viết vào thời điểm cả nước đang gấp rút xây dựng chủ nghĩa xã hội. Trong không khí chung đó, hình ảnh những người cầm vũ khí bảo vệ Tổ quốc, những người làm ra hạt gạo nuôi sống bao thế hệ:
“Những xạ thủ mùa xuân
Đầy tài lộc phía sau
Mùa xuân người ra đồng
Lộc mở rộng ra đồng
Mọi thứ đều nhanh chóng
Mọi thứ giống như sự phấn khích.”
Bài thơ của tác giả nói về những người ngày đêm cầm súng bảo vệ Tổ quốc, những người tham gia xây dựng lại Tổ quốc. Đây là những con người đã có nhiều hy sinh cả trong kháng chiến và trong thời bình. Mùa xuân trong vạn vật, mùa xuân theo người lính ra trận, mùa xuân theo người nông dân ra đồng. Mùa xuân không còn là khái niệm thời gian mà nó đã trở thành người bạn ngày đêm vun đắp, đem lại bình yên cho con người. Mùa xuân trong thơ Thanh Hải gần như có hồn và dường như ùa vào nhịp sống chung của mọi người. Nhắc đến hình ảnh người lính, tác giả không quên những trang sử hào hùng của dân tộc:
“Vùng đất bốn ngàn năm
Làm việc chăm chỉ và siêng năng
Đất nước như một vì sao
Tiến lên đi.”
Bằng những vần thơ giản dị, tác giả đã tóm tắt ngắn gọn lịch sử dân tộc và cả chặng đường dài gian khổ, vất vả của dân tộc. Nhưng điều đó không làm chậm lại sự lớn mạnh của dân tộc. Bài thơ là tình yêu và niềm tự hào của tác giả đối với Tổ quốc, với Đảng và sự nghiệp cách mạng. Thật xúc động biết bao khi nghe lời thú nhận của một người đàn ông đang nằm trên giường bệnh khi biết rằng mình chỉ còn rất ít thời gian. Cần có năng lượng, sự trong sáng và sự tự tin mạnh mẽ để viết những bài thơ tương tự.
Nhan đề “Mùa xuân nho nhỏ” có nhiều ý nghĩa. Mùa xuân với khái niệm thời gian đã được tác giả chuyển thành khái niệm về một sự vật nào đó. Chủ đề của bài thơ được bộc lộ rõ qua khổ thơ tiếp theo:
“Tôi làm cho con chim hót
tôi làm một bông hoa
chúng tôi hợp nhau
Một nốt trầm rung rinh
Một chút mùa xuân
Lặng lẽ dâng đời
Ngay cả ở tuổi đôi mươi của tôi
Có lẽ đó là tóc màu xám.”
Đến đây, cái tôi của tác giả được thay thế bằng cái tôi chung, và cảnh thiên nhiên trong mắt nhà thơ cũng thu gọn trong cái tôi chung đó. Mỗi bông hoa, mỗi con chim, mỗi hình ảnh của thiên nhiên đều góp phần tạo nên nguồn gốc chung của đất trời. Còn “tôi” là tác giả, đồng thời là con người cụ thể, như con trùng, như bông hoa tím bên dòng sông xanh, như nốt nhạc êm dịu trong bài quốc ca. Riêng “tôi” khiêm tốn coi vị trí của nốt trầm trong bản nhạc. Mỗi người là một nguồn năng lượng nhỏ và sống là nguồn năng lượng lớn cho đất nước, cho nhân dân.
Khổ thơ cuối là tình cảm của tác giả đối với quê hương:
“Mùa xuân – Tôi xin hát Nam ai”
Nam Bình nước non ngàn dặm
Hỡi nước non ngàn dặm
tốc độ của Huế.”
Khổ thơ mang đậm chất dân gian xứ Huế và là khổ thơ duy nhất của bài thơ viết về Huế – quê hương của tác giả. Không phải vì lẽ đó mà bài thơ không chứa đựng được tình cảm của người viết về quê hương. Cái hay của bài thơ là sự tổng hoà của tất cả vẻ đẹp, giọng điệu thơ xuân và cảm xúc của một người con đang sống những ngày cuối đời.
Bài thơ ra đời khi nhà văn phải nằm trên giường bệnh nhưng vẫn tràn đầy sức sống và hơn hết là ý thức dân tộc, trách nhiệm của nhà thơ đối với đất nước. Thanh Hải nhắn gửi toàn thể bạn đọc: “Hãy cống hiến sức lực nhỏ bé của mình vì lợi ích chung của đất nước, của nhân dân”.
Bạn thấy bài viết Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải đã hay chưa?, nếu chưa hãy comment thêm về Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải hay bên dưới để aulacschool.vn thay đổi & hoàn thiện nội dung tốt hơn phục vụ bạn đọc nhé! Cảm ơn các bạn đã ghé thăm Website trường Trường THCS – THPT Âu Lạc
Chuyên mục: Kiến thức tổng hợp
Nguồn: aulacschool.vn
Bạn thấy bài viết Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải hay có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải hay bên dưới để Trường THCS – THPT Âu Lạc có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: aulacschool.vn của Trường THCS – THPT Âu Lạc
Nhớ để nguồn: Cảm nhận về bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải hay