Bài văn mẫu lớp 9: Kể lại một chuyện lạ nhưng em nhớ mãi
Hình Ảnh về:Bài văn mẫu lớp 9: Kể lại một chuyện lạ nhưng em nhớ mãi
Video về:Bài văn mẫu lớp 9: Kể lại một chuyện lạ nhưng em nhớ mãi
Wiki vềBài văn mẫu lớp 9: Kể lại một chuyện lạ nhưng em nhớ mãi
Bài văn mẫu lớp 9: Kể lại một chuyện lạ nhưng em nhớ mãi –
3 ngày ago
7 ngày ago
1 tuần ago
1 tuần ago
3 tháng ago
3 tháng ago
3 tháng ago
3 tháng ago
3 tháng ago
3 tháng ago
3 tháng ago
3 tháng ago
Bạn đang gặp vấn đề trong việc viết bài văn Kể lại một chuyện lạ nhưng em nhớ mãi? Bạn chưa biết viết như thế nào cho hay?
Thấu hiểu được điều đó, chiase24.com xin giới thiệu tới các bạn Tuyển tập 4 bài văn mẫu Kể lại một chuyện lạ nhưng em nhớ mãi được chúng tôi tổng hợp cụ thể, hay nhất. Sau đây là nội dung cụ thể, mời các bạn học trò lớp 9 cùng tham khảo.
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 1
Những ngày trước hết mới bước chân vào lớp, tôi đã bị ấn tượng bởi hai người bạn đặc trưng: Duyên, một bạn nữ tội nghiệp với đôi chân tật nguyền do tác động của chất độc màu da cam và Tiến, cậu bạn vốn nổi danh về tài quậy phá nhưng tôi đã hân hạnh được một vài người bạn chỉ cho biết mặt từ những ngày còn học trung học cơ sở. Ko người nào có thể nghĩ rằng chỉ sau một thời kì ngắn họ lại có thể trở thành một cặp bài trùng thân thiết. Đó là đôi bạn cùng tiến để lại trong tôi cũng như tất cả mọi người trong lớp nhiều ấn tượng sâu đậm.
Vừa mới xuất hiện ở lớp, lực học trung bình, nếu ko muốn nói là kém, nhưng Tiến lại nhanh chóng tỏ rõ vai trò bá chủ của mình bằng những trò tinh nghịch. Cậu ta kéo tóc người này, giật áo người kia, dán cao su lên ghế, treo bọc nước ở giữa cửa để người nào đi qua vô tình ko quan tâm là bị nó đổ ụp vào người…Mới có mấy ngày thôi nhưng đã ko ít kẻ dở khóc dở cười với những trò quậy phá của người ta. Nhưng có một điều đặc trưng là tất cả những trò quậy phá đó, ko bao giờ đả động tới Duyên cả – người nhưng theo suy đoán của chúng tôi lẽ ra phải là nhân vật trước hết lọt vào tầm ngắm của Tiến. Hàng ngày, Duyên tới lớp trên chiếc xe đạp cà tàng của bố. Chiếc xe được đặc cách đi vào tận trong cửa lớp rồi bố bạn đó bế bạn đó vào chỗ ngồi. Xong xuôi đâu đấy, Bác đi về rồi lại sẽ quay lại quay lại đón bạn sau lúc tan giờ học. Và Duyên cứ ngồi nguyên chỗ đó, siêng năng ghi chép bài, rất ít lúc nói một câu nào, cho tới lúc tan trường.
Thời kì gần đây, tự dưng chúng tôi thấy Tiến trầm hẳn. Mọi người người nào cũng tò mò nhưng ko người nào biết lí do vì sao cả. Rồi một ngày, cả lũ mắt tròn mắt dẹt lúc người đưa Duyên tới lớp, ko phải người bố khắc khổ nhưng chính là…Tiến. Nhìn thấy từ xa, cả lớp đã đổ xô ra bàn tán. Nhưng dường như ko người nào thèm để tâm tới điều đó, cũng một cách rất thản nhiên, Tiến bế Duyên vào chỗ ngồi rồi mới cất xe vào lán xe. Một vài đứa đang định chỉ trỏ, cười cợt chợt bắt gặp cái lừ mắt của Tiến nên đành yên lặng. Từ đó, ngày qua ngày họ trở thành một cặp đôi thân thuộc. Mọi người nhìn thấy cũng ko xì xào bàn tán nữa nhưng vẫn ko người nào biết được lí do vì sao. Tiến vẫn là bá chủ của những trò tinh nghịch vô hại nhưng cũng trở thành chàng “hiệp sĩ” lúc các bạn trong lớp cần sự trợ giúp. Điều đáng nói hơn nữa là lực học của cậu ta ngày càng tiến bộ. Trong giờ học Tiến tích cực tham gia phát biểu bài và còn rất hay đưa ra những cách giải thông minh được các thầy cô khen ngợi. Duyên cũng trở lên vui vẻ, linh động hơn với mọi người. Duyên ko còn ngần ngại phát biểu ý kiến hay nói chuyện với những người xung quanh. Cũng từ lúc đó, chúng tôi mới phát xuất hiện đó là một cô bạn có cách nói chuyện dí dỏm và một nụ cười rất duyên.
.ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 { padding:0px; margin: 0; padding-top:1em!important; padding-bottom:1em!important; width:100%; display: block; font-weight:bold; background-color:inherit; border:0!important; border-left:4px solid inherit!important; box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -moz-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -o-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -webkit-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); text-decoration:none; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7:active, .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7:hover { opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; text-decoration:none; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 { transition: background-color 250ms; webkit-transition: background-color 250ms; opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 .ctaText { font-weight:bold; color:inherit; text-decoration:none; font-size: 16px; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 .postTitle { color:inherit; text-decoration: underline!important; font-size: 16px; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7:hover .postTitle { text-decoration: underline!important; } Xem Thêm: Tập làm văn lớp 5: Tả người bố thân yêu của em
Mọi chuyện sẽ là một ẩn số nếu ko có một ngày…Hôm đó trường chúng tôi tổ chức cắm trại chào mừng ngày thành lập Đoàn 26/3. Buổi tối, một số cậu đàn ông được phân công ở lại trông trại trong đó có tôi và Tiến. Cả ngày mệt lả, những đứa xung quanh đã ngủ chỉ còn tôi với Tiến thức. Tự dưng nhớ tới câu chuyện của “cặp bài trùng” đó tôi hỏi Tiến. Cậu ta trầm ngâm một tí rồi cũng trả lời. Thì ra, có sự thay đổi đó vì một ngày, Tiến có việc đi qua nhà Duyên và vô tình bắt gặp cảnh Duyên vừa học bài vừa phụ giúp bố đan lát để kiếm thêm thu nhập, nụ cười rạng rỡ nở trên môi. Điều đó đã tác động to lớn tới cậu ta. Nó làm cho Tiến mở đầu suy nghĩ. Tiến còn kể tỉ mỉ cho tôi sau lần vô tình gặp đó, những lần khác Tiến đã chủ động tới nhà Duyên, nói chuyện, hỗ trợ Duyên như thế nào, cho tới cái ngày đặc trưng, lúc cậu đó nhận nhiệm vụ sẽ ngày ngày đưa Duyên tới trường. Cậu ta kết luận:
“Cậu đừng cho những sự đó là vô lí nhưng phấn đấu giải nghĩa nó làm gì. Đơn giản chỉ vì tớ cảm thấy mình ko làm được những điều đó thì mình làm một người lành lẽ, một thằng đàn ông cũng thật đáng hổ thẹn. Thế thôi!”.
Nói những lời những đó xong Tiến giục tôi đi ngủ rồi ngủ ngon lành ngay sau đó. Chỉ có tôi là còn trằn trọc suy nghĩ mãi nhưng chưa ngủ được? Ừ có nhẽ Tiến trở thành một người lớn thực sự rồi. Còn tôi thì sao?
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 2
Vua là người như thế nào
Ngày xưa vua Hen-ri IV nước Pháp hay cưỡi ngựa đi săn trong rừng. Có một lần nhà vua mải miết theo dấu chân thú đi sâu vào rừng xa. Tới cạnh con suối, Hen-ri gặp một người tiều phu đang ngồi nghỉ. Vua thân tình hỏi:
– Anh đang làm gì đó? Ngồi chơi hay ngồi hy vọng người nào?
– Thưa ông, tôi đang chờ xem vua Hen-ri đi qua.
Người cưỡi ngựa, cặp mắt nheo lại, nhẹ bảo:
– Tôi cũng muốn được xem Vua đây. Anh hãy cùng tôi đi tìm nhà Vua may ra mới được gặp.
Tiều phu vui vẻ leo lên ngựa ngồi sau lưng người lạ mặt. Hai người trò chuyện thân tình lắm. Gã tiều phu băn khoăn hỏi:
– Nhưng làm sao để biết rõ người nào là vua Hen-ri?
– Ồ, dễ thôi nhưng. Anh hãy quan tâm, trước đám đông, người đội mũ chính là nhà Vua đó.
Chỉ một lát sau, hàng trăm kị mã kéo tới. Họ xuống ngựa, tất cả đều ngả mũ, cúi đầu. Bấy giờ, người lạ mặt ngoảnh lại, hỏi nhỏ gã tiều phu:
– Thế nào? Anh đã biết người nào là Vua chưa?
Tiều phu thực thà nói:
– Đúng là ông hay tôi là vua. Vì ở đây chỉ còn hai chúng ta còn đội mũ nhưng thôi.
– Đúng là cả anh và tôi đều đội mũ.
(Trích Chuyện vui văn học xa gần)
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 3
Hùng được mệnh danh là “thám tử” của lớp 6C vì đã khám phá được hai vụ án từ hồi còn học lớp 5 ở trường Đồng Cận. Có nhẽ vì thừa hưởng gen công an của bố nhưng Hùng suy đoán, nhận định tình hình rất nhanh. Cậu đã từng tuyên bố với hai “môn đồ” là Hòa mập và Thắng “Đôn-ki” là lớn lên cậu sẽ làm nghề thám tử tư và kiên cố tên tuổi của cậu lừng lẫy chẳng kém gì Sê-lốc- hôm của toàn cầu.
.u3acb450867d234630515c7cc589ee502 { padding:0px; margin: 0; padding-top:1em!important; padding-bottom:1em!important; width:100%; display: block; font-weight:bold; background-color:inherit; border:0!important; border-left:4px solid inherit!important; box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -moz-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -o-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -webkit-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); text-decoration:none; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502:active, .u3acb450867d234630515c7cc589ee502:hover { opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; text-decoration:none; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502 { transition: background-color 250ms; webkit-transition: background-color 250ms; opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502 .ctaText { font-weight:bold; color:inherit; text-decoration:none; font-size: 16px; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502 .postTitle { color:inherit; text-decoration: underline!important; font-size: 16px; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502:hover .postTitle { text-decoration: underline!important; } Xem Thêm: Tập làm văn lớp 5: Đoạn văn về nghĩa vụ bảo vệ Tổ quốc của mỗi công dân (9 mẫu)
Sáng nay Hùng tới trường sớm hơn thường lệ, đứng ở cửa lớp mãi. Cậu ra tận cổng trường ngóng hai môn đồ. Vừa trông thấy cái dáng lêu nghêu của Thắng Đôn-ki đi kế bên khổ người thừa mỡ của Hòa mập, Thắng đã nhảy xổ ra kéo hai cậu bạn vào góc sân trường thì thầm to nhỏ. Ba đứa hoa chân múa tay, trợn mắt trợn mũi bàn tính rất căng thẳng. Thắng lắc đầu quầy quậy:
– Nếu thế thì phải giàu chứ, sao đi học nó mặc áo vá?
Hùng gật gù cái đầu cắt “đinh” lởm chởm:
– Cậu đúng là ko có tí năng khiếu thám tử nào, nó phải giả nghèo giả khổ chứ, nó tỏ ra giàu có thì khác nào “lạy ông tôi ở bụi này”, Tớ đã theo dõi đúng một tuần nay rồi mới nói với các cậu. Y xi, cứ đúng đầu giờ tiết 2. Nếu sai tớ xin từ nhiệm thám tử
Thắng vẫn chưa tin:
– Hôm qua tớ còn nhìn thấy mẹ nó đi chợ bán rau lang, cô đó gầy, xanh lắm. Có lần nó đã nói với tớ là mẹ nó bị bệnh phổi nhưng ko có tiền sắm thuốc.
– Nhưng dì nó rất giàu – Hòa lập luận – có thể tạm thời gửi của ở nhà dì nó chứ, người ta dễ nghĩ dì nó giàu vì có chồng làm giám đốc.
– Đấy đấy – Hùng vỗ đùi đánh đét – thằng này khá, xứng danh môn đồ.
Vừa lúc tiếng trống trường vang lên, cả bọn kéo nhau vào lớp. Trước lúc ngồi vào chỗ Hùng còn giơ ngón tay lên dứ trước mặt Thắng và Hòa, đó là tín hiệu “bí mật nhé”.
Vinh ko hề biết mình đã lọt vào “tầm ngắm” của thám tử, nó phấn đấu nhét cái cặp khổng lồ đã vá vài chỗ vào ngăn bàn. Thu hai tay dính đầy nhựa khoai lang vào vạt áo, nó nhi nhí giảng giải với cái Hoa tổ trưởng đang đi rà soát tay là nhựa khoai lang rửa ko sạch chứ ko phải tay nó bẩn. Hùng hất hàm ra hiệu cho Thắng và Hòa, ý bảo: ghê chưa, thằng này đóng kịch giỏi thật.
Vừa dứt hai tiếng trống giờ học đầụ tiên, Hùng đã vọt qua cửa sổ kéo hai môn đồ, chúng tới vị trí quan sát Hùng đã sẵn sàng trước, từ đó nhìn rất rõ cổng trường. Ngồi sụp xuống, Hùng vừa thở vừa chỉ cho hai bạn thấy cái lưng áo bạc màu của Vinh:
– Thấy chưa, nó đấy, hiện thời các cậu đã hiểu vì sao nó mang cái cặp to đi học, thế nhưng cứ dài mồm nói là của anh cậu ta để lại, thì ra là để đựng thuốc phiện. Nguy hiểm thật, ko biết hắn đã gieo rắc “cái chết trắng” cho bao nhiêu người?
Hòa bàn:
– Hay ta báo công an….
– Ko cần – Hùng gạt đi – chúng ta sẽ bắt quả tang, rồi giải ra đồn công an với đầy đủ nhân chứng vật chứng. Phen này bố tớ thả phanh nhưng lác mắt nhé. Kia kìa, đấy, dì nó tới rồi đấy, thấy chưa, đưa cho nó một gói bọc giấy báo, nó đút ngay vào cặp kìa. Bọn mình ra bắt quả tang đi.
Vinh tròn mắt nhìn Hùng, Thắng, Hòa đứng chặn trước mặt, nó ôm chặt cái cặp vào ngực lắp bắp:
.ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 { padding:0px; margin: 0; padding-top:1em!important; padding-bottom:1em!important; width:100%; display: block; font-weight:bold; background-color:inherit; border:0!important; border-left:4px solid inherit!important; box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -moz-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -o-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -webkit-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); text-decoration:none; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583:active, .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583:hover { opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; text-decoration:none; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 { transition: background-color 250ms; webkit-transition: background-color 250ms; opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 .ctaText { font-weight:bold; color:inherit; text-decoration:none; font-size: 16px; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 .postTitle { color:inherit; text-decoration: underline!important; font-size: 16px; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583:hover .postTitle { text-decoration: underline!important; } Xem Thêm: Văn mẫu lớp 12: So sánh sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị và Liên
– Các cậu, các cậu đi đâu nhưng chạy ghê thế?
Hùng gườm gườm, giọng đanh lại:
– Vinh, trong cặp sách kia có gì, cậu mở ra.
– Ko, tớ ko mở.
Vinh càng ôm cái cặp chặt hơn. Hùng bước tới, giằng cái cặp trong tay Vinh, lôi gói giấy trong cặp ra, gí sát mặt Vinh:
– Cái gì đây?
Mặt Vinh tái nhợt, ngắc ngứ:
– Đừng, đừng, tớ xin các cậu, các cậu đừng mở.
– Hừ – Hùng gằn giọng – hiện thời mới lộ chân tướng nhé, mở ra cho mọi người chứng kiến rồi theo chúng tôi về đồn công an.
Vừa nói Hùng vừa xé toạc lớp bọc. Từ trong gói giấy, những hạt cơm đã bốc mùi chua rơi tung trên cát. Vinh khóc:
– Các cậu thật quá dáng, dì tớ mang cơm nguội tới cho tớ mang về nuôi lợn, mẹ tớ ốm, chỉ trông vào con lợn này để sắm thuốc…
Cả bọn sững người đứng như trời trồng giữa sân trường. Mắt Thắng bỗng đỏ hoe, nó chạy vụt đi.
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 4
Con ngựa là một trong những loài vật nuôi trong nhà của những người dân Việt Nam, đặc trưng là những người dân miền núi. Ngựa được thuần hoá và nuôi trong các gia đình nhằm lấy sức kéo, phục vụ cho sản xuất và cho cuộc sống sinh hoạt. Chúng ta thường nghe tới những câu chuyện nói về sự tinh khôn của các loài vật như: chó, mèo…có rất ít những câu chuyện nói về trí khôn của loài ngựa, nhưng ít ko phải là ko có. Dưới đây là một câu chuyện nói về sự thông minh của loài ngựa.
Đây là một câu chuyện có thật của một người nông dân miền núi, anh ta làm nghề giao thương hàng hóa. Ở miền núi thông thường một tuần thường mở hai phiên chợ để những người dân có thể thuận tiện trao đổi, sắm bán hàng hóa cho nhau. Người bán hàng nọ cũng vậy, một tuần hai lần anh ta sẽ mang theo hàng hóa lên chợ để bán.
Vì hàng nặng và kềnh càng nên anh ta sử dụng ngựa, anh ta treo đồ đoàn, hàng hóa hai bên sườn của con ngựa, còn trước cổ của ngựa lại treo một cái giỏ nhỏ dùng để đựng tiền. Như thường lệ, trong một phiên chợ, anh ta cùng ngựa lên đường giao thương. Có một lần anh chàng bán được hai đồng tiền nấm mèo, lúc lên ngựa để tiếp tục cuộc sắm bán thì ngựa nhất quyết ko chịu đi.
Anh ta xuống ngựa và rà soát xem ngựa có bị thương ở đâu ko thì thấy thật kì lạ, con ngựa hoàn toàn phổ biến nhưng giục sao cũng ko chịu đi. Cuối cùng anh ta sực nhớ ra rằng mình chưa lấy tiền nấm mèo từ người sắm nọ. Có nhẽ con ngựa nhận thức được sự khác lạ so với mọi lần, hoặc nó chưa nghe được tiếng tiền bỏ vào chiếc giỏ nên cố tình đứng yên ko chịu đi như một lời nhắc nhở với người chủ của mình.
Tương tự, qua câu chuyện ta có thể thấy được sự thông minh ở loài ngựa, nó ko chỉ là một loài vật nuôi, giúp con người vận chuyển hàng hóa nhưng còn là một người bạn thực thụ của con người.
5/5 – (315 đánh giá)
[rule_{ruleNumber}]
#Bài #văn #mẫu #lớp #Kể #lại #một #chuyện #lạ #nhưng #nhớ #mãi
[rule_3_plain]
#Bài #văn #mẫu #lớp #Kể #lại #một #chuyện #lạ #nhưng #nhớ #mãi
Sùi mào gà – mụn cóc sinh dục: Nguyên nhân, bộc lộ và cách chữa hiệu quả
3 ngày ago
Nổi mề đay: Nguyên nhân, bộc lộ và cách chữa hiệu quả
7 ngày ago
Dị ứng: nguyên nhân, bộc lộ, chuẩn đoán và cách chữa hiệu quả
1 tuần ago
5 cách thức chọn và bảo quản thắt lưng da cho chàng – chị em nên biết
1 tuần ago
Rượu tỏi mật ong – thần dược rẻ tiền ít người biết
3 tháng ago
Mách nhỏ công thức nha đam mật ong và rượu vừa trị bệnh vừa làm đẹp
3 tháng ago
Cách làm chanh muối mật ong siêu đơn giản tại nhà
3 tháng ago
Tỏi hấp mật ong – bài thuốc chữa ho vô cùng hiệu quả
3 tháng ago
Nha đam và mật ong – Thần dược cho sức khỏe và sắc đẹp
3 tháng ago
Tiết lộ 3 cách làm mặt nạ mật ong khoai tây giúp da trắng mịn
3 tháng ago
Tổng hợp 50 hình nền máy tính chill 2022
3 tháng ago
Tổng hợp 50 hình ảnh Liên Quân Mobile làm hình nền đẹp nhất
3 tháng ago
Danh mục bài viết
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 1Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 2Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 3Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 4Related posts:
Bạn đang gặp vấn đề trong việc viết bài văn Kể lại một chuyện lạ nhưng em nhớ mãi? Bạn chưa biết viết như thế nào cho hay?Thấu hiểu được điều đó, chiase24.com xin giới thiệu tới các bạn Tuyển tập 4 bài văn mẫu Kể lại một chuyện lạ nhưng em nhớ mãi được chúng tôi tổng hợp cụ thể, hay nhất. Sau đây là nội dung cụ thể, mời các bạn học trò lớp 9 cùng tham khảo.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 1Những ngày trước hết mới bước chân vào lớp, tôi đã bị ấn tượng bởi hai người bạn đặc trưng: Duyên, một bạn nữ tội nghiệp với đôi chân tật nguyền do tác động của chất độc màu da cam và Tiến, cậu bạn vốn nổi danh về tài quậy phá nhưng tôi đã hân hạnh được một vài người bạn chỉ cho biết mặt từ những ngày còn học trung học cơ sở. Ko người nào có thể nghĩ rằng chỉ sau một thời kì ngắn họ lại có thể trở thành một cặp bài trùng thân thiết. Đó là đôi bạn cùng tiến để lại trong tôi cũng như tất cả mọi người trong lớp nhiều ấn tượng sâu đậm.Vừa mới xuất hiện ở lớp, lực học trung bình, nếu ko muốn nói là kém, nhưng Tiến lại nhanh chóng tỏ rõ vai trò bá chủ của mình bằng những trò tinh nghịch. Cậu ta kéo tóc người này, giật áo người kia, dán cao su lên ghế, treo bọc nước ở giữa cửa để người nào đi qua vô tình ko quan tâm là bị nó đổ ụp vào người…Mới có mấy ngày thôi nhưng đã ko ít kẻ dở khóc dở cười với những trò quậy phá của người ta. Nhưng có một điều đặc trưng là tất cả những trò quậy phá đó, ko bao giờ đả động tới Duyên cả – người nhưng theo suy đoán của chúng tôi lẽ ra phải là nhân vật trước hết lọt vào tầm ngắm của Tiến. Hàng ngày, Duyên tới lớp trên chiếc xe đạp cà tàng của bố. Chiếc xe được đặc cách đi vào tận trong cửa lớp rồi bố bạn đó bế bạn đó vào chỗ ngồi. Xong xuôi đâu đấy, Bác đi về rồi lại sẽ quay lại quay lại đón bạn sau lúc tan giờ học. Và Duyên cứ ngồi nguyên chỗ đó, siêng năng ghi chép bài, rất ít lúc nói một câu nào, cho tới lúc tan trường.Thời kì gần đây, tự dưng chúng tôi thấy Tiến trầm hẳn. Mọi người người nào cũng tò mò nhưng ko người nào biết lí do vì sao cả. Rồi một ngày, cả lũ mắt tròn mắt dẹt lúc người đưa Duyên tới lớp, ko phải người bố khắc khổ nhưng chính là…Tiến. Nhìn thấy từ xa, cả lớp đã đổ xô ra bàn tán. Nhưng dường như ko người nào thèm để tâm tới điều đó, cũng một cách rất thản nhiên, Tiến bế Duyên vào chỗ ngồi rồi mới cất xe vào lán xe. Một vài đứa đang định chỉ trỏ, cười cợt chợt bắt gặp cái lừ mắt của Tiến nên đành yên lặng. Từ đó, ngày qua ngày họ trở thành một cặp đôi thân thuộc. Mọi người nhìn thấy cũng ko xì xào bàn tán nữa nhưng vẫn ko người nào biết được lí do vì sao. Tiến vẫn là bá chủ của những trò tinh nghịch vô hại nhưng cũng trở thành chàng “hiệp sĩ” lúc các bạn trong lớp cần sự trợ giúp. Điều đáng nói hơn nữa là lực học của cậu ta ngày càng tiến bộ. Trong giờ học Tiến tích cực tham gia phát biểu bài và còn rất hay đưa ra những cách giải thông minh được các thầy cô khen ngợi. Duyên cũng trở lên vui vẻ, linh động hơn với mọi người. Duyên ko còn ngần ngại phát biểu ý kiến hay nói chuyện với những người xung quanh. Cũng từ lúc đó, chúng tôi mới phát xuất hiện đó là một cô bạn có cách nói chuyện dí dỏm và một nụ cười rất duyên.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
.ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 { padding:0px; margin: 0; padding-top:1em!important; padding-bottom:1em!important; width:100%; display: block; font-weight:bold; background-color:inherit; border:0!important; border-left:4px solid inherit!important; box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -moz-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -o-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -webkit-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); text-decoration:none; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7:active, .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7:hover { opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; text-decoration:none; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 { transition: background-color 250ms; webkit-transition: background-color 250ms; opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 .ctaText { font-weight:bold; color:inherit; text-decoration:none; font-size: 16px; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 .postTitle { color:inherit; text-decoration: underline!important; font-size: 16px; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7:hover .postTitle { text-decoration: underline!important; } Xem Thêm: Tập làm văn lớp 5: Tả người bố thân yêu của emMọi chuyện sẽ là một ẩn số nếu ko có một ngày…Hôm đó trường chúng tôi tổ chức cắm trại chào mừng ngày thành lập Đoàn 26/3. Buổi tối, một số cậu đàn ông được phân công ở lại trông trại trong đó có tôi và Tiến. Cả ngày mệt lả, những đứa xung quanh đã ngủ chỉ còn tôi với Tiến thức. Tự dưng nhớ tới câu chuyện của “cặp bài trùng” đó tôi hỏi Tiến. Cậu ta trầm ngâm một tí rồi cũng trả lời. Thì ra, có sự thay đổi đó vì một ngày, Tiến có việc đi qua nhà Duyên và vô tình bắt gặp cảnh Duyên vừa học bài vừa phụ giúp bố đan lát để kiếm thêm thu nhập, nụ cười rạng rỡ nở trên môi. Điều đó đã tác động to lớn tới cậu ta. Nó làm cho Tiến mở đầu suy nghĩ. Tiến còn kể tỉ mỉ cho tôi sau lần vô tình gặp đó, những lần khác Tiến đã chủ động tới nhà Duyên, nói chuyện, hỗ trợ Duyên như thế nào, cho tới cái ngày đặc trưng, lúc cậu đó nhận nhiệm vụ sẽ ngày ngày đưa Duyên tới trường. Cậu ta kết luận:“Cậu đừng cho những sự đó là vô lí nhưng phấn đấu giải nghĩa nó làm gì. Đơn giản chỉ vì tớ cảm thấy mình ko làm được những điều đó thì mình làm một người lành lẽ, một thằng đàn ông cũng thật đáng hổ thẹn. Thế thôi!”.Nói những lời những đó xong Tiến giục tôi đi ngủ rồi ngủ ngon lành ngay sau đó. Chỉ có tôi là còn trằn trọc suy nghĩ mãi nhưng chưa ngủ được? Ừ có nhẽ Tiến trở thành một người lớn thực sự rồi. Còn tôi thì sao?
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 2Vua là người như thế nàoNgày xưa vua Hen-ri IV nước Pháp hay cưỡi ngựa đi săn trong rừng. Có một lần nhà vua mải miết theo dấu chân thú đi sâu vào rừng xa. Tới cạnh con suối, Hen-ri gặp một người tiều phu đang ngồi nghỉ. Vua thân tình hỏi:– Anh đang làm gì đó? Ngồi chơi hay ngồi hy vọng người nào?
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Thưa ông, tôi đang chờ xem vua Hen-ri đi qua.Người cưỡi ngựa, cặp mắt nheo lại, nhẹ bảo:– Tôi cũng muốn được xem Vua đây. Anh hãy cùng tôi đi tìm nhà Vua may ra mới được gặp.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Tiều phu vui vẻ leo lên ngựa ngồi sau lưng người lạ mặt. Hai người trò chuyện thân tình lắm. Gã tiều phu băn khoăn hỏi:– Nhưng làm sao để biết rõ người nào là vua Hen-ri?– Ồ, dễ thôi nhưng. Anh hãy quan tâm, trước đám đông, người đội mũ chính là nhà Vua đó.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Chỉ một lát sau, hàng trăm kị mã kéo tới. Họ xuống ngựa, tất cả đều ngả mũ, cúi đầu. Bấy giờ, người lạ mặt ngoảnh lại, hỏi nhỏ gã tiều phu:– Thế nào? Anh đã biết người nào là Vua chưa?Tiều phu thực thà nói:
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Đúng là ông hay tôi là vua. Vì ở đây chỉ còn hai chúng ta còn đội mũ nhưng thôi.– Đúng là cả anh và tôi đều đội mũ.(Trích Chuyện vui văn học xa gần)
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 3Hùng được mệnh danh là “thám tử” của lớp 6C vì đã khám phá được hai vụ án từ hồi còn học lớp 5 ở trường Đồng Cận. Có nhẽ vì thừa hưởng gen công an của bố nhưng Hùng suy đoán, nhận định tình hình rất nhanh. Cậu đã từng tuyên bố với hai “môn đồ” là Hòa mập và Thắng “Đôn-ki” là lớn lên cậu sẽ làm nghề thám tử tư và kiên cố tên tuổi của cậu lừng lẫy chẳng kém gì Sê-lốc- hôm của toàn cầu..u3acb450867d234630515c7cc589ee502 { padding:0px; margin: 0; padding-top:1em!important; padding-bottom:1em!important; width:100%; display: block; font-weight:bold; background-color:inherit; border:0!important; border-left:4px solid inherit!important; box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -moz-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -o-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -webkit-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); text-decoration:none; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502:active, .u3acb450867d234630515c7cc589ee502:hover { opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; text-decoration:none; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502 { transition: background-color 250ms; webkit-transition: background-color 250ms; opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502 .ctaText { font-weight:bold; color:inherit; text-decoration:none; font-size: 16px; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502 .postTitle { color:inherit; text-decoration: underline!important; font-size: 16px; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502:hover .postTitle { text-decoration: underline!important; } Xem Thêm: Tập làm văn lớp 5: Đoạn văn về nghĩa vụ bảo vệ Tổ quốc của mỗi công dân (9 mẫu)Sáng nay Hùng tới trường sớm hơn thường lệ, đứng ở cửa lớp mãi. Cậu ra tận cổng trường ngóng hai môn đồ. Vừa trông thấy cái dáng lêu nghêu của Thắng Đôn-ki đi kế bên khổ người thừa mỡ của Hòa mập, Thắng đã nhảy xổ ra kéo hai cậu bạn vào góc sân trường thì thầm to nhỏ. Ba đứa hoa chân múa tay, trợn mắt trợn mũi bàn tính rất căng thẳng. Thắng lắc đầu quầy quậy:– Nếu thế thì phải giàu chứ, sao đi học nó mặc áo vá?
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Hùng gật gù cái đầu cắt “đinh” lởm chởm:– Cậu đúng là ko có tí năng khiếu thám tử nào, nó phải giả nghèo giả khổ chứ, nó tỏ ra giàu có thì khác nào “lạy ông tôi ở bụi này”, Tớ đã theo dõi đúng một tuần nay rồi mới nói với các cậu. Y xi, cứ đúng đầu giờ tiết 2. Nếu sai tớ xin từ nhiệm thám tửThắng vẫn chưa tin:
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Hôm qua tớ còn nhìn thấy mẹ nó đi chợ bán rau lang, cô đó gầy, xanh lắm. Có lần nó đã nói với tớ là mẹ nó bị bệnh phổi nhưng ko có tiền sắm thuốc.– Nhưng dì nó rất giàu – Hòa lập luận – có thể tạm thời gửi của ở nhà dì nó chứ, người ta dễ nghĩ dì nó giàu vì có chồng làm giám đốc.– Đấy đấy – Hùng vỗ đùi đánh đét – thằng này khá, xứng danh môn đồ.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Vừa lúc tiếng trống trường vang lên, cả bọn kéo nhau vào lớp. Trước lúc ngồi vào chỗ Hùng còn giơ ngón tay lên dứ trước mặt Thắng và Hòa, đó là tín hiệu “bí mật nhé”.Vinh ko hề biết mình đã lọt vào “tầm ngắm” của thám tử, nó phấn đấu nhét cái cặp khổng lồ đã vá vài chỗ vào ngăn bàn. Thu hai tay dính đầy nhựa khoai lang vào vạt áo, nó nhi nhí giảng giải với cái Hoa tổ trưởng đang đi rà soát tay là nhựa khoai lang rửa ko sạch chứ ko phải tay nó bẩn. Hùng hất hàm ra hiệu cho Thắng và Hòa, ý bảo: ghê chưa, thằng này đóng kịch giỏi thật.Vừa dứt hai tiếng trống giờ học đầụ tiên, Hùng đã vọt qua cửa sổ kéo hai môn đồ, chúng tới vị trí quan sát Hùng đã sẵn sàng trước, từ đó nhìn rất rõ cổng trường. Ngồi sụp xuống, Hùng vừa thở vừa chỉ cho hai bạn thấy cái lưng áo bạc màu của Vinh:
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Thấy chưa, nó đấy, hiện thời các cậu đã hiểu vì sao nó mang cái cặp to đi học, thế nhưng cứ dài mồm nói là của anh cậu ta để lại, thì ra là để đựng thuốc phiện. Nguy hiểm thật, ko biết hắn đã gieo rắc “cái chết trắng” cho bao nhiêu người?Hòa bàn:– Hay ta báo công an….
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Ko cần – Hùng gạt đi – chúng ta sẽ bắt quả tang, rồi giải ra đồn công an với đầy đủ nhân chứng vật chứng. Phen này bố tớ thả phanh nhưng lác mắt nhé. Kia kìa, đấy, dì nó tới rồi đấy, thấy chưa, đưa cho nó một gói bọc giấy báo, nó đút ngay vào cặp kìa. Bọn mình ra bắt quả tang đi.Vinh tròn mắt nhìn Hùng, Thắng, Hòa đứng chặn trước mặt, nó ôm chặt cái cặp vào ngực lắp bắp:.ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 { padding:0px; margin: 0; padding-top:1em!important; padding-bottom:1em!important; width:100%; display: block; font-weight:bold; background-color:inherit; border:0!important; border-left:4px solid inherit!important; box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -moz-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -o-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -webkit-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); text-decoration:none; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583:active, .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583:hover { opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; text-decoration:none; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 { transition: background-color 250ms; webkit-transition: background-color 250ms; opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 .ctaText { font-weight:bold; color:inherit; text-decoration:none; font-size: 16px; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 .postTitle { color:inherit; text-decoration: underline!important; font-size: 16px; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583:hover .postTitle { text-decoration: underline!important; } Xem Thêm: Văn mẫu lớp 12: So sánh sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị và Liên– Các cậu, các cậu đi đâu nhưng chạy ghê thế?
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Hùng gườm gườm, giọng đanh lại:– Vinh, trong cặp sách kia có gì, cậu mở ra.– Ko, tớ ko mở.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Vinh càng ôm cái cặp chặt hơn. Hùng bước tới, giằng cái cặp trong tay Vinh, lôi gói giấy trong cặp ra, gí sát mặt Vinh:– Cái gì đây?Mặt Vinh tái nhợt, ngắc ngứ:
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Đừng, đừng, tớ xin các cậu, các cậu đừng mở.– Hừ – Hùng gằn giọng – hiện thời mới lộ chân tướng nhé, mở ra cho mọi người chứng kiến rồi theo chúng tôi về đồn công an.Vừa nói Hùng vừa xé toạc lớp bọc. Từ trong gói giấy, những hạt cơm đã bốc mùi chua rơi tung trên cát. Vinh khóc:
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Các cậu thật quá dáng, dì tớ mang cơm nguội tới cho tớ mang về nuôi lợn, mẹ tớ ốm, chỉ trông vào con lợn này để sắm thuốc…Cả bọn sững người đứng như trời trồng giữa sân trường. Mắt Thắng bỗng đỏ hoe, nó chạy vụt đi.Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 4Con ngựa là một trong những loài vật nuôi trong nhà của những người dân Việt Nam, đặc trưng là những người dân miền núi. Ngựa được thuần hoá và nuôi trong các gia đình nhằm lấy sức kéo, phục vụ cho sản xuất và cho cuộc sống sinh hoạt. Chúng ta thường nghe tới những câu chuyện nói về sự tinh khôn của các loài vật như: chó, mèo…có rất ít những câu chuyện nói về trí khôn của loài ngựa, nhưng ít ko phải là ko có. Dưới đây là một câu chuyện nói về sự thông minh của loài ngựa.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Đây là một câu chuyện có thật của một người nông dân miền núi, anh ta làm nghề giao thương hàng hóa. Ở miền núi thông thường một tuần thường mở hai phiên chợ để những người dân có thể thuận tiện trao đổi, sắm bán hàng hóa cho nhau. Người bán hàng nọ cũng vậy, một tuần hai lần anh ta sẽ mang theo hàng hóa lên chợ để bán.Vì hàng nặng và kềnh càng nên anh ta sử dụng ngựa, anh ta treo đồ đoàn, hàng hóa hai bên sườn của con ngựa, còn trước cổ của ngựa lại treo một cái giỏ nhỏ dùng để đựng tiền. Như thường lệ, trong một phiên chợ, anh ta cùng ngựa lên đường giao thương. Có một lần anh chàng bán được hai đồng tiền nấm mèo, lúc lên ngựa để tiếp tục cuộc sắm bán thì ngựa nhất quyết ko chịu đi.Anh ta xuống ngựa và rà soát xem ngựa có bị thương ở đâu ko thì thấy thật kì lạ, con ngựa hoàn toàn phổ biến nhưng giục sao cũng ko chịu đi. Cuối cùng anh ta sực nhớ ra rằng mình chưa lấy tiền nấm mèo từ người sắm nọ. Có nhẽ con ngựa nhận thức được sự khác lạ so với mọi lần, hoặc nó chưa nghe được tiếng tiền bỏ vào chiếc giỏ nên cố tình đứng yên ko chịu đi như một lời nhắc nhở với người chủ của mình.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Tương tự, qua câu chuyện ta có thể thấy được sự thông minh ở loài ngựa, nó ko chỉ là một loài vật nuôi, giúp con người vận chuyển hàng hóa nhưng còn là một người bạn thực thụ của con người.
5/5 – (315 đánh giá)
Related posts:Bài văn mẫu lớp 9: Kể về món ăn làm em nhớ mãiVăn mẫu lớp 9: Kể lại một câu chuyện đáng nhớ của bản thânVăn mẫu lớp 9: Nhập vai người lính lái xe kể lại Bài thơ về tiểu đội xe ko kínhVăn mẫu lớp 9: Nhập vai người cháu kể lại câu chuyện Bếp lửa
#Bài #văn #mẫu #lớp #Kể #lại #một #chuyện #lạ #nhưng #nhớ #mãi
[rule_2_plain]
#Bài #văn #mẫu #lớp #Kể #lại #một #chuyện #lạ #nhưng #nhớ #mãi
[rule_2_plain]
#Bài #văn #mẫu #lớp #Kể #lại #một #chuyện #lạ #nhưng #nhớ #mãi
[rule_3_plain]
#Bài #văn #mẫu #lớp #Kể #lại #một #chuyện #lạ #nhưng #nhớ #mãi
Sùi mào gà – mụn cóc sinh dục: Nguyên nhân, bộc lộ và cách chữa hiệu quả
3 ngày ago
Nổi mề đay: Nguyên nhân, bộc lộ và cách chữa hiệu quả
7 ngày ago
Dị ứng: nguyên nhân, bộc lộ, chuẩn đoán và cách chữa hiệu quả
1 tuần ago
5 cách thức chọn và bảo quản thắt lưng da cho chàng – chị em nên biết
1 tuần ago
Rượu tỏi mật ong – thần dược rẻ tiền ít người biết
3 tháng ago
Mách nhỏ công thức nha đam mật ong và rượu vừa trị bệnh vừa làm đẹp
3 tháng ago
Cách làm chanh muối mật ong siêu đơn giản tại nhà
3 tháng ago
Tỏi hấp mật ong – bài thuốc chữa ho vô cùng hiệu quả
3 tháng ago
Nha đam và mật ong – Thần dược cho sức khỏe và sắc đẹp
3 tháng ago
Tiết lộ 3 cách làm mặt nạ mật ong khoai tây giúp da trắng mịn
3 tháng ago
Tổng hợp 50 hình nền máy tính chill 2022
3 tháng ago
Tổng hợp 50 hình ảnh Liên Quân Mobile làm hình nền đẹp nhất
3 tháng ago
Danh mục bài viết
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 1Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 2Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 3Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 4Related posts:
Bạn đang gặp vấn đề trong việc viết bài văn Kể lại một chuyện lạ nhưng em nhớ mãi? Bạn chưa biết viết như thế nào cho hay?Thấu hiểu được điều đó, chiase24.com xin giới thiệu tới các bạn Tuyển tập 4 bài văn mẫu Kể lại một chuyện lạ nhưng em nhớ mãi được chúng tôi tổng hợp cụ thể, hay nhất. Sau đây là nội dung cụ thể, mời các bạn học trò lớp 9 cùng tham khảo.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 1Những ngày trước hết mới bước chân vào lớp, tôi đã bị ấn tượng bởi hai người bạn đặc trưng: Duyên, một bạn nữ tội nghiệp với đôi chân tật nguyền do tác động của chất độc màu da cam và Tiến, cậu bạn vốn nổi danh về tài quậy phá nhưng tôi đã hân hạnh được một vài người bạn chỉ cho biết mặt từ những ngày còn học trung học cơ sở. Ko người nào có thể nghĩ rằng chỉ sau một thời kì ngắn họ lại có thể trở thành một cặp bài trùng thân thiết. Đó là đôi bạn cùng tiến để lại trong tôi cũng như tất cả mọi người trong lớp nhiều ấn tượng sâu đậm.Vừa mới xuất hiện ở lớp, lực học trung bình, nếu ko muốn nói là kém, nhưng Tiến lại nhanh chóng tỏ rõ vai trò bá chủ của mình bằng những trò tinh nghịch. Cậu ta kéo tóc người này, giật áo người kia, dán cao su lên ghế, treo bọc nước ở giữa cửa để người nào đi qua vô tình ko quan tâm là bị nó đổ ụp vào người…Mới có mấy ngày thôi nhưng đã ko ít kẻ dở khóc dở cười với những trò quậy phá của người ta. Nhưng có một điều đặc trưng là tất cả những trò quậy phá đó, ko bao giờ đả động tới Duyên cả – người nhưng theo suy đoán của chúng tôi lẽ ra phải là nhân vật trước hết lọt vào tầm ngắm của Tiến. Hàng ngày, Duyên tới lớp trên chiếc xe đạp cà tàng của bố. Chiếc xe được đặc cách đi vào tận trong cửa lớp rồi bố bạn đó bế bạn đó vào chỗ ngồi. Xong xuôi đâu đấy, Bác đi về rồi lại sẽ quay lại quay lại đón bạn sau lúc tan giờ học. Và Duyên cứ ngồi nguyên chỗ đó, siêng năng ghi chép bài, rất ít lúc nói một câu nào, cho tới lúc tan trường.Thời kì gần đây, tự dưng chúng tôi thấy Tiến trầm hẳn. Mọi người người nào cũng tò mò nhưng ko người nào biết lí do vì sao cả. Rồi một ngày, cả lũ mắt tròn mắt dẹt lúc người đưa Duyên tới lớp, ko phải người bố khắc khổ nhưng chính là…Tiến. Nhìn thấy từ xa, cả lớp đã đổ xô ra bàn tán. Nhưng dường như ko người nào thèm để tâm tới điều đó, cũng một cách rất thản nhiên, Tiến bế Duyên vào chỗ ngồi rồi mới cất xe vào lán xe. Một vài đứa đang định chỉ trỏ, cười cợt chợt bắt gặp cái lừ mắt của Tiến nên đành yên lặng. Từ đó, ngày qua ngày họ trở thành một cặp đôi thân thuộc. Mọi người nhìn thấy cũng ko xì xào bàn tán nữa nhưng vẫn ko người nào biết được lí do vì sao. Tiến vẫn là bá chủ của những trò tinh nghịch vô hại nhưng cũng trở thành chàng “hiệp sĩ” lúc các bạn trong lớp cần sự trợ giúp. Điều đáng nói hơn nữa là lực học của cậu ta ngày càng tiến bộ. Trong giờ học Tiến tích cực tham gia phát biểu bài và còn rất hay đưa ra những cách giải thông minh được các thầy cô khen ngợi. Duyên cũng trở lên vui vẻ, linh động hơn với mọi người. Duyên ko còn ngần ngại phát biểu ý kiến hay nói chuyện với những người xung quanh. Cũng từ lúc đó, chúng tôi mới phát xuất hiện đó là một cô bạn có cách nói chuyện dí dỏm và một nụ cười rất duyên.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
.ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 { padding:0px; margin: 0; padding-top:1em!important; padding-bottom:1em!important; width:100%; display: block; font-weight:bold; background-color:inherit; border:0!important; border-left:4px solid inherit!important; box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -moz-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -o-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -webkit-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); text-decoration:none; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7:active, .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7:hover { opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; text-decoration:none; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 { transition: background-color 250ms; webkit-transition: background-color 250ms; opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 .ctaText { font-weight:bold; color:inherit; text-decoration:none; font-size: 16px; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7 .postTitle { color:inherit; text-decoration: underline!important; font-size: 16px; } .ud99391b63e4e2608db99a8110dd046c7:hover .postTitle { text-decoration: underline!important; } Xem Thêm: Tập làm văn lớp 5: Tả người bố thân yêu của emMọi chuyện sẽ là một ẩn số nếu ko có một ngày…Hôm đó trường chúng tôi tổ chức cắm trại chào mừng ngày thành lập Đoàn 26/3. Buổi tối, một số cậu đàn ông được phân công ở lại trông trại trong đó có tôi và Tiến. Cả ngày mệt lả, những đứa xung quanh đã ngủ chỉ còn tôi với Tiến thức. Tự dưng nhớ tới câu chuyện của “cặp bài trùng” đó tôi hỏi Tiến. Cậu ta trầm ngâm một tí rồi cũng trả lời. Thì ra, có sự thay đổi đó vì một ngày, Tiến có việc đi qua nhà Duyên và vô tình bắt gặp cảnh Duyên vừa học bài vừa phụ giúp bố đan lát để kiếm thêm thu nhập, nụ cười rạng rỡ nở trên môi. Điều đó đã tác động to lớn tới cậu ta. Nó làm cho Tiến mở đầu suy nghĩ. Tiến còn kể tỉ mỉ cho tôi sau lần vô tình gặp đó, những lần khác Tiến đã chủ động tới nhà Duyên, nói chuyện, hỗ trợ Duyên như thế nào, cho tới cái ngày đặc trưng, lúc cậu đó nhận nhiệm vụ sẽ ngày ngày đưa Duyên tới trường. Cậu ta kết luận:“Cậu đừng cho những sự đó là vô lí nhưng phấn đấu giải nghĩa nó làm gì. Đơn giản chỉ vì tớ cảm thấy mình ko làm được những điều đó thì mình làm một người lành lẽ, một thằng đàn ông cũng thật đáng hổ thẹn. Thế thôi!”.Nói những lời những đó xong Tiến giục tôi đi ngủ rồi ngủ ngon lành ngay sau đó. Chỉ có tôi là còn trằn trọc suy nghĩ mãi nhưng chưa ngủ được? Ừ có nhẽ Tiến trở thành một người lớn thực sự rồi. Còn tôi thì sao?
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 2Vua là người như thế nàoNgày xưa vua Hen-ri IV nước Pháp hay cưỡi ngựa đi săn trong rừng. Có một lần nhà vua mải miết theo dấu chân thú đi sâu vào rừng xa. Tới cạnh con suối, Hen-ri gặp một người tiều phu đang ngồi nghỉ. Vua thân tình hỏi:– Anh đang làm gì đó? Ngồi chơi hay ngồi hy vọng người nào?
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Thưa ông, tôi đang chờ xem vua Hen-ri đi qua.Người cưỡi ngựa, cặp mắt nheo lại, nhẹ bảo:– Tôi cũng muốn được xem Vua đây. Anh hãy cùng tôi đi tìm nhà Vua may ra mới được gặp.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Tiều phu vui vẻ leo lên ngựa ngồi sau lưng người lạ mặt. Hai người trò chuyện thân tình lắm. Gã tiều phu băn khoăn hỏi:– Nhưng làm sao để biết rõ người nào là vua Hen-ri?– Ồ, dễ thôi nhưng. Anh hãy quan tâm, trước đám đông, người đội mũ chính là nhà Vua đó.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Chỉ một lát sau, hàng trăm kị mã kéo tới. Họ xuống ngựa, tất cả đều ngả mũ, cúi đầu. Bấy giờ, người lạ mặt ngoảnh lại, hỏi nhỏ gã tiều phu:– Thế nào? Anh đã biết người nào là Vua chưa?Tiều phu thực thà nói:
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Đúng là ông hay tôi là vua. Vì ở đây chỉ còn hai chúng ta còn đội mũ nhưng thôi.– Đúng là cả anh và tôi đều đội mũ.(Trích Chuyện vui văn học xa gần)
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 3Hùng được mệnh danh là “thám tử” của lớp 6C vì đã khám phá được hai vụ án từ hồi còn học lớp 5 ở trường Đồng Cận. Có nhẽ vì thừa hưởng gen công an của bố nhưng Hùng suy đoán, nhận định tình hình rất nhanh. Cậu đã từng tuyên bố với hai “môn đồ” là Hòa mập và Thắng “Đôn-ki” là lớn lên cậu sẽ làm nghề thám tử tư và kiên cố tên tuổi của cậu lừng lẫy chẳng kém gì Sê-lốc- hôm của toàn cầu..u3acb450867d234630515c7cc589ee502 { padding:0px; margin: 0; padding-top:1em!important; padding-bottom:1em!important; width:100%; display: block; font-weight:bold; background-color:inherit; border:0!important; border-left:4px solid inherit!important; box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -moz-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -o-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -webkit-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); text-decoration:none; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502:active, .u3acb450867d234630515c7cc589ee502:hover { opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; text-decoration:none; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502 { transition: background-color 250ms; webkit-transition: background-color 250ms; opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502 .ctaText { font-weight:bold; color:inherit; text-decoration:none; font-size: 16px; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502 .postTitle { color:inherit; text-decoration: underline!important; font-size: 16px; } .u3acb450867d234630515c7cc589ee502:hover .postTitle { text-decoration: underline!important; } Xem Thêm: Tập làm văn lớp 5: Đoạn văn về nghĩa vụ bảo vệ Tổ quốc của mỗi công dân (9 mẫu)Sáng nay Hùng tới trường sớm hơn thường lệ, đứng ở cửa lớp mãi. Cậu ra tận cổng trường ngóng hai môn đồ. Vừa trông thấy cái dáng lêu nghêu của Thắng Đôn-ki đi kế bên khổ người thừa mỡ của Hòa mập, Thắng đã nhảy xổ ra kéo hai cậu bạn vào góc sân trường thì thầm to nhỏ. Ba đứa hoa chân múa tay, trợn mắt trợn mũi bàn tính rất căng thẳng. Thắng lắc đầu quầy quậy:– Nếu thế thì phải giàu chứ, sao đi học nó mặc áo vá?
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Hùng gật gù cái đầu cắt “đinh” lởm chởm:– Cậu đúng là ko có tí năng khiếu thám tử nào, nó phải giả nghèo giả khổ chứ, nó tỏ ra giàu có thì khác nào “lạy ông tôi ở bụi này”, Tớ đã theo dõi đúng một tuần nay rồi mới nói với các cậu. Y xi, cứ đúng đầu giờ tiết 2. Nếu sai tớ xin từ nhiệm thám tửThắng vẫn chưa tin:
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Hôm qua tớ còn nhìn thấy mẹ nó đi chợ bán rau lang, cô đó gầy, xanh lắm. Có lần nó đã nói với tớ là mẹ nó bị bệnh phổi nhưng ko có tiền sắm thuốc.– Nhưng dì nó rất giàu – Hòa lập luận – có thể tạm thời gửi của ở nhà dì nó chứ, người ta dễ nghĩ dì nó giàu vì có chồng làm giám đốc.– Đấy đấy – Hùng vỗ đùi đánh đét – thằng này khá, xứng danh môn đồ.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Vừa lúc tiếng trống trường vang lên, cả bọn kéo nhau vào lớp. Trước lúc ngồi vào chỗ Hùng còn giơ ngón tay lên dứ trước mặt Thắng và Hòa, đó là tín hiệu “bí mật nhé”.Vinh ko hề biết mình đã lọt vào “tầm ngắm” của thám tử, nó phấn đấu nhét cái cặp khổng lồ đã vá vài chỗ vào ngăn bàn. Thu hai tay dính đầy nhựa khoai lang vào vạt áo, nó nhi nhí giảng giải với cái Hoa tổ trưởng đang đi rà soát tay là nhựa khoai lang rửa ko sạch chứ ko phải tay nó bẩn. Hùng hất hàm ra hiệu cho Thắng và Hòa, ý bảo: ghê chưa, thằng này đóng kịch giỏi thật.Vừa dứt hai tiếng trống giờ học đầụ tiên, Hùng đã vọt qua cửa sổ kéo hai môn đồ, chúng tới vị trí quan sát Hùng đã sẵn sàng trước, từ đó nhìn rất rõ cổng trường. Ngồi sụp xuống, Hùng vừa thở vừa chỉ cho hai bạn thấy cái lưng áo bạc màu của Vinh:
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Thấy chưa, nó đấy, hiện thời các cậu đã hiểu vì sao nó mang cái cặp to đi học, thế nhưng cứ dài mồm nói là của anh cậu ta để lại, thì ra là để đựng thuốc phiện. Nguy hiểm thật, ko biết hắn đã gieo rắc “cái chết trắng” cho bao nhiêu người?Hòa bàn:– Hay ta báo công an….
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Ko cần – Hùng gạt đi – chúng ta sẽ bắt quả tang, rồi giải ra đồn công an với đầy đủ nhân chứng vật chứng. Phen này bố tớ thả phanh nhưng lác mắt nhé. Kia kìa, đấy, dì nó tới rồi đấy, thấy chưa, đưa cho nó một gói bọc giấy báo, nó đút ngay vào cặp kìa. Bọn mình ra bắt quả tang đi.Vinh tròn mắt nhìn Hùng, Thắng, Hòa đứng chặn trước mặt, nó ôm chặt cái cặp vào ngực lắp bắp:.ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 { padding:0px; margin: 0; padding-top:1em!important; padding-bottom:1em!important; width:100%; display: block; font-weight:bold; background-color:inherit; border:0!important; border-left:4px solid inherit!important; box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -moz-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -o-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); -webkit-box-shadow: 0 1px 2px rgba(0, 0, 0, 0.17); text-decoration:none; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583:active, .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583:hover { opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; text-decoration:none; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 { transition: background-color 250ms; webkit-transition: background-color 250ms; opacity: 1; transition: opacity 250ms; webkit-transition: opacity 250ms; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 .ctaText { font-weight:bold; color:inherit; text-decoration:none; font-size: 16px; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583 .postTitle { color:inherit; text-decoration: underline!important; font-size: 16px; } .ua382b92a03cc08d2e3ff2d267da69583:hover .postTitle { text-decoration: underline!important; } Xem Thêm: Văn mẫu lớp 12: So sánh sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị và Liên– Các cậu, các cậu đi đâu nhưng chạy ghê thế?
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Hùng gườm gườm, giọng đanh lại:– Vinh, trong cặp sách kia có gì, cậu mở ra.– Ko, tớ ko mở.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Vinh càng ôm cái cặp chặt hơn. Hùng bước tới, giằng cái cặp trong tay Vinh, lôi gói giấy trong cặp ra, gí sát mặt Vinh:– Cái gì đây?Mặt Vinh tái nhợt, ngắc ngứ:
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Đừng, đừng, tớ xin các cậu, các cậu đừng mở.– Hừ – Hùng gằn giọng – hiện thời mới lộ chân tướng nhé, mở ra cho mọi người chứng kiến rồi theo chúng tôi về đồn công an.Vừa nói Hùng vừa xé toạc lớp bọc. Từ trong gói giấy, những hạt cơm đã bốc mùi chua rơi tung trên cát. Vinh khóc:
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
– Các cậu thật quá dáng, dì tớ mang cơm nguội tới cho tớ mang về nuôi lợn, mẹ tớ ốm, chỉ trông vào con lợn này để sắm thuốc…Cả bọn sững người đứng như trời trồng giữa sân trường. Mắt Thắng bỗng đỏ hoe, nó chạy vụt đi.Kể lại một câu chuyện lạ là em nhớ mãi – Mẫu 4Con ngựa là một trong những loài vật nuôi trong nhà của những người dân Việt Nam, đặc trưng là những người dân miền núi. Ngựa được thuần hoá và nuôi trong các gia đình nhằm lấy sức kéo, phục vụ cho sản xuất và cho cuộc sống sinh hoạt. Chúng ta thường nghe tới những câu chuyện nói về sự tinh khôn của các loài vật như: chó, mèo…có rất ít những câu chuyện nói về trí khôn của loài ngựa, nhưng ít ko phải là ko có. Dưới đây là một câu chuyện nói về sự thông minh của loài ngựa.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Đây là một câu chuyện có thật của một người nông dân miền núi, anh ta làm nghề giao thương hàng hóa. Ở miền núi thông thường một tuần thường mở hai phiên chợ để những người dân có thể thuận tiện trao đổi, sắm bán hàng hóa cho nhau. Người bán hàng nọ cũng vậy, một tuần hai lần anh ta sẽ mang theo hàng hóa lên chợ để bán.Vì hàng nặng và kềnh càng nên anh ta sử dụng ngựa, anh ta treo đồ đoàn, hàng hóa hai bên sườn của con ngựa, còn trước cổ của ngựa lại treo một cái giỏ nhỏ dùng để đựng tiền. Như thường lệ, trong một phiên chợ, anh ta cùng ngựa lên đường giao thương. Có một lần anh chàng bán được hai đồng tiền nấm mèo, lúc lên ngựa để tiếp tục cuộc sắm bán thì ngựa nhất quyết ko chịu đi.Anh ta xuống ngựa và rà soát xem ngựa có bị thương ở đâu ko thì thấy thật kì lạ, con ngựa hoàn toàn phổ biến nhưng giục sao cũng ko chịu đi. Cuối cùng anh ta sực nhớ ra rằng mình chưa lấy tiền nấm mèo từ người sắm nọ. Có nhẽ con ngựa nhận thức được sự khác lạ so với mọi lần, hoặc nó chưa nghe được tiếng tiền bỏ vào chiếc giỏ nên cố tình đứng yên ko chịu đi như một lời nhắc nhở với người chủ của mình.
googletag.cmd.push(function() { googletag.display(‘div-gpt-ad-1667816054534-0’); });
Tương tự, qua câu chuyện ta có thể thấy được sự thông minh ở loài ngựa, nó ko chỉ là một loài vật nuôi, giúp con người vận chuyển hàng hóa nhưng còn là một người bạn thực thụ của con người.
5/5 – (315 đánh giá)
Related posts:Bài văn mẫu lớp 9: Kể về món ăn làm em nhớ mãiVăn mẫu lớp 9: Kể lại một câu chuyện đáng nhớ của bản thânVăn mẫu lớp 9: Nhập vai người lính lái xe kể lại Bài thơ về tiểu đội xe ko kínhVăn mẫu lớp 9: Nhập vai người cháu kể lại câu chuyện Bếp lửa
Bạn thấy bài viết Bài văn mẫu lớp 9: Kể lại một chuyện lạ mà em nhớ mãi có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Bài văn mẫu lớp 9: Kể lại một chuyện lạ mà em nhớ mãi bên dưới để Trường THCS – THPT Âu Lạc có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: aulacschool.vn của Trường THCS – THPT Âu Lạc
Nhớ để nguồn: Bài văn mẫu lớp 9: Kể lại một chuyện lạ mà em nhớ mãi